Story cover for [Truyện Ngắn] Xin Lỗi Yêu Thương by TrangGentle
[Truyện Ngắn] Xin Lỗi Yêu Thương
  • WpView
    Reads 659
  • WpVote
    Votes 50
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 659
  • WpVote
    Votes 50
  • WpPart
    Parts 1
Ongoing, First published Feb 01, 2016
"Tôi sợ khi đứng trước cơn mưa rào vào một ngày không nắng.
Tôi sợ bắt đầu lại một ngày nắng khi tôi đang đắm chìm vào cơn mưa kia"

Cảm nhận một chút gì đó của sự chia tay

-------

- Em gửi lại

" Có phải chăng em đã bỏ lỡ thứ gì, em bỏ lỡ tình cảm của anh sao? "


- ...



P/s: Cảm xúc bất chợt, một chút buồn
All Rights Reserved
Sign up to add [Truyện Ngắn] Xin Lỗi Yêu Thương to your library and receive updates
or
#4nướcmắt
Content Guidelines
You may also like
markhyuck; when dawn comes again by sfrkinbad
11 parts Complete
Minhyung nói với tôi: "Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau." Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy. Tôi cười. "Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời. "Đừng yêu em." Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi. Buông lơi anh, bỏ mặc mình.
[ FreenBecky Ver ] TRẢ CHỊ MỘT ĐỜI YÊU LẦM by BonBon99i
46 parts Complete
Tác giả chuyển ver: Vô Danh Fic gốc : https://truyenfull.vn/tra-anh-mot-doi-yeu-lam/ Cover: BonBon99i ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Becky nói : " Quan niệm của em quá lớn rồi , nếu em cứ sống mà không thể ôm lấy chị , em sẽ phát điên mất thôi " Mỗi người ai cũng điều có một quan niệm của riêng mình , quan niệm của Becky thực ra chính là Freen . Becky quá cố chấp , cố chấp đến mức biến thành chấp niệm . Mà chấp niệm này lại làm tổn thương người khác , làm tổn thương chính mình . Becky không quan tâm đến vết thương của mình , thứ cô ấy quan tâm lại là tổn thương chị , tổn thương người khác . Chính vì thế mà khi hiểu được đạo lý này , cô đã làm ra việc khiến ai cũng không ngờ đến cô quyết định chia tay , trả tự do cho chị . Nhưng cũng chính như cô từng nói , nếu cô cứ sống mà không thể nào ôm lấy Freen cô nhất định sẽ phát điên lên . Becky đã quá mệt mỏi , thời khắc những đám mây phủ kín cả bầu trời hoàng hôn , trong căn hộ của mình , cô lặng lẽ nằm giữa một vũng máu , nét mặt vô cùng bình thản , cô cứ nghĩ cuối cùng cũng rũ bỏ được tình yêu này nào ngờ không thể gạt bỏ được chấp niệm . Freen đã đạt được giác mộng tự do mà chị hằng theo đuổi , nhưng để mất cô rồi mới phát hiện ra cuộc sống này vì sao bỗng nhiên trở nên nhạt nhẽo đến như vậy , cảm giác như vừa mất đi một điều gì đó vô cùng quan trọng Becky , chị hối hận rồi !
You may also like
Slide 1 of 8
markhyuck; when dawn comes again cover
NGÀY ẤY ANH ĐẾN ( Đã full) cover
SAY CÙNG ANH (JHOPE's Fic) cover
(VKook) Người Bước Đi Trong Đêm  cover
[FreenBecky | FUTA] Lắng Nghe Tiếng Mưa cover
Ngoại Tình ( Linh Hà ) [ Cover ] cover
[FREENBECKY] CÀNG ĐAU CÀNG YÊU CÀNG NÍU CÀNG BUÔNG  cover
[ FreenBecky Ver ] TRẢ CHỊ MỘT ĐỜI YÊU LẦM cover

markhyuck; when dawn comes again

11 parts Complete

Minhyung nói với tôi: "Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau." Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy. Tôi cười. "Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời. "Đừng yêu em." Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi. Buông lơi anh, bỏ mặc mình.