| Oneshot | Ta Lạc Nhau Bao Lâu?
  • Reads 247
  • Votes 30
  • Parts 1
  • Reads 247
  • Votes 30
  • Parts 1
Complete, First published Mar 06, 2016
Có những người thường yêu bằng "gạch đầu dòng". Gạch đầu dòng thứ nhất, cô ấy/anh ấy phải đẹp. Gạch đầu dòng thứ hai, cô ấy/anh ấy phải giàu. Gạch đầu dòng thứ ba, cô ấy/anh ấy phải ... Cứ như thế, họ tìm cho ra người đạt hết những gạch đầu dòng của họ rồi họ chọn người đó, sở dĩ là do họ thấy đó mới là hình mẫu lý tưởng, là người mà họ muốn. Họ quên mất một điều, cảm xúc giữa người với người, tình cảm giữa người với người nảy sinh là do THẤY THÍCH HỢP chứ không phải THẤY VỪA MẮT.

- Đây là một kịch bản quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn. Tớ chỉ muốn phân tích tâm trạng nhân vật một chút nên mới viết truyện ngắn này. Hy vọng không bị chê.

----------

"Cô ấy dành một đời để thích tôi. Còn tôi lại mất hết nửa đời làm tổn thương cô ấy."
 - Vũ -

----------

Tên truyện: Ta lạc nhau bao lâu 
Tác giả: Ahn / Nhật Thanh
Thể loại: Truyện ngắn

*Truyện được đăng độc quyền tại acc Wattpad của @Nhaat_thanhh
*Vui lòng không sao chép, reup dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép của tác giả.
*Hãy là người đọc có tâm, hãy vote và comment cho tớ sau khi đọc truyện nhé.
All Rights Reserved
Sign up to add | Oneshot | Ta Lạc Nhau Bao Lâu? to your library and receive updates
or
#17lost
Content Guidelines
You may also like
You may also like
Slide 1 of 10
[Fanfic][Hyebin] Ánh Dương Của Cậu cover
[Song Tính] DỤ DỖ BẠN CỦA ANH TRAI cover
| hieugav | tránh cover
[Edit/H/NP] Tàn khuyết mỹ nhân trở thành cộng thê cover
[GuOn] Mất ngủ cover
[Domicmasterd] Bị lừa cưới chồng ngốc cover
Những mẩu truyện ngắn của BLH × AP  cover
Bọn Anh Là Hội Top Đểu cover
[ĐM/THÔ TỤC/SONG TÍNH] Giám Đốc Lạnh Lùng Kiêu Ngạo Lại Nghiện Bị Liếm cover
[domicmasterd] ba đồng một mớ câu chuyện tình duyên cover

[Fanfic][Hyebin] Ánh Dương Của Cậu

24 parts Ongoing

Văn Án Subin luôn một mình. Cậu không cần ai, cũng không muốn ai bước vào thế giới của mình. Với cậu, cuộc sống chỉ là những ngày tháng lặp đi lặp lại, vô nghĩa và trống rỗng. Nhưng rồi Hyeri xuất hiện. Cô ấy giống như ánh mặt trời giữa mùa đông lạnh giá,rực rỡ, ấm áp, và kiên trì. Dù Subin có cố đẩy cô ra xa, Hyeri vẫn không bỏ cuộc. Cô chạm vào những vết thương cậu cố giấu, kéo cậu ra khỏi góc tối mà cậu đã quen thuộc từ lâu. Dần dần, thế giới của Subin không còn chỉ có bóng tối nữa. Nhưng ánh sáng mong manh ấy liệu có thể tồn tại mãi mãi? Hay rồi một ngày, nó cũng sẽ lụi tàn, để lại bóng tối nuốt chửng tất cả? Một câu chuyện về tình yêu, sự cứu rỗi.