Lần đầu tiên của người con gái cô bị DuậtTôn dùng thuốc cưỡng bức trên đàn dương cầm. Nhục nhã trăm bề, y nhìn cô giãy dụa trong đau đớn và giày vò, rồi y giứt bỏ rời đi, để lại cô một mình nguyên vẹn. Cô có tự trọng, cô đã không chịu đầu hàng. Nhưng, số phận là cái gì? Số phận là chiếc bàn xoay trên tay kẻ có tiền có thế, họ muốn chơi, cuối cùng thì ta vẫn phải chơi cùng họ. Rốt cuộc Mạch Sanh Tiêu vẫn không tránh khỏi số phận tự mình đem dâng sự trinh trắng để hầu hạ y, đam mê tình dục của y vừa biến thái vừa cực đoan, y muốn cô bất kể khi nào cô cũng phải chấp nhận, mặc cho y chơi, mặc cho y tiêu khiển. . . . Một cuộc hôn nhân đổi lấy bàn tay tàn phế, kiếp này cô chẳng còn có thể chạm vào dương cầm. Ngày rời khỏi Duật Tôn, cô khao khát được sống, trốn vào vòng tay của một người đàn ông, người ấy chẳng những chấp nhận hết thảy quá khứ còn bằng lòng làm bàn tay còn lại của cô. Chớ trêu thay, thêm một lần nữa kẻ tàn nhẫn Duật Tôn lại xuất hiện, nghiền tan tương lai đẹp đẽ cô hằng mơ ước. Y phá hỏng hôn lễ, làm nhục cô trước mặt bao người: "Mạch Sanh Tiêu, con đàn bà tôi chơi chán còn nằm mơ lấy chồng, cô xuống khỏi giường tôi, còn muốn bò lên giường thằng khác sao?" Thêm một lần y khiến cô phải tự dâng thân thể. "Sanh Tiêu, cơ thể chúng ta quá ăn ý, đã lâu như vậy mà tôi vẫn hưng phấn chưa này!" Y không hề biết rằng lòng cô đã lạnh, đã chết. Y muốn dây dưa, chỉ bởi họ từng ngủ với nhau khiến y yêu thích đến mê mẩn. Nếu cơ thể này bị hủy hoại thì Duật Tôn, anh có còn muốn nó nữ
Suốt hai mươi năm qua, Orm Kornnaphat Sethratanapong là người sống không có tiền đồ mà. Một đêm nọ, ở quán bar nhân lúc say rượu lại đi cưỡng hôn một người phụ nữ xinh đẹp, sau đó thì chạy trối chết...
Không bao lâu sau, hai người gặp lại nhau ở bệnh viện...
Trong nội tâm của quý cô Orm Kornnaphat Sethratanapong điên cuồng hò hét: Không nhìn thấy tôi, không nhận ra tôi...
LingLing Kwong nhìn cô gái nhỏ đứng ở trước mặt mình với đôi má ửng hồng, nhịn không được mà trêu ghẹo cô gái nhỏ, đôi môi để ở bên tai thì thầm: "Chiếm tiện nghi của tôi, còn vờ như không quen biết sao?"
LingLing Kwong đã ba mươi tuổi, luôn tự hào là người từng trải trong tình yêu, có cuộc tình sóng gió nào mà chưa gặp qua chứ? Cho dù có đang trong một cuộc tình nào đó thì cũng chưa bao giờ chạm vào cảm xúc cuối cùng của cô, hơn nữa cô còn một cái nguyên tắc thép: Tuyệt đối không bao giờ yêu đương với người nhỏ tuổi.
Sau này, có người thấy LingLing Kwong và một cô gái hôn nhau cuồng nhiệt ở bên ngoài trường học, vẻ mặt của quý cô LingLing Kwong vô cùng say mê, vô cùng thâm tình...
1. Bối cảnh đồng tính có thể kết hôn, không có chuyện phản đối come out.
2. Câu chuyện về một cô gái ngoan hiền cùng với một bá đạo tổng tài, nữ chủ dễ khóc hay đỏ mặt.
3. Truyện ngọt sủng, có chút khúc mắc nhưng không đáng kể.
Tóm tắt: Nhịn không được mà muốn trêu chọc cô ấy.