Thiên Tỉ đút tay túi quần , ung dung bất cần xích lại gần cậu , thuận tay hất tung chiếc bàn ăn khiến thức ăn của cậu vung vãi hết trên sàn nhà . Vương Nguyên trừng lớn mắt nhìn Thiên Tỉ , giận dữ hét lên
" Cậu bị điên à !!! Muốn gì đây ?"
Anh nhếch miệng cười nhạt , sau đó nhướng lông mày về phía cậu , ném lại một câu đầy khinh miệt :
" Mau biến đi ! Đồ ẻo lả !"
Vương Nguyên thực sự không thể chịu đựng được nữa , ánh mắt cậu vằn lên những vệt máu li ti , tay siết chặt đến độ bật máu .
" Cậu bị điên rồi ! Đồ bỉ ổi!"
" CÂM MIỆNG !"
Thiên Tỉ như một con mãnh thú gầm lên , hung hăng vung tay đấm thẳng vào mặt cậu khiến cậu ngã khuỵu xuống
Âm thanh khô khốc vang lên , Vương Nguyên chao đảo đứng dậy , trên khoé môi cậu trào ra một chất lỏng màu đỏ tanh nồng .
" Thiên Tỉ , được rồi ! Chúng ta mau đi thôi !"
Vương Tuấn Khải vội chạy tới cản Thiên Tỉ , nếu không chắc chắn sẽ xảy ra án mạng cho xem .
Disclaimer: Tác phẩm này chỉ mang tính chất hư cấu, không phản ánh đời thực của bất kỳ cá nhân nào.
Thể loại: Sinh tử văn, ABO, HE, Đường trộn thuỷ tinh.
-----------------
Nhưng lỡ như Hùng chấp nhận đứa nhỏ này thì sao?
Thành An nhấc điện thoại lên, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Nó lướt qua danh bạ, nhìn chằm chằm vào cái tên 'Anh Hùng' mà nó đã lưu cho người kia.
Bàn tay nó run rẩy.
Rồi màn hình điện thoại tắt ngúm, An gục giữa 2 tay mình.
Đến cùng nó vẫn quyết định không thông báo cho anh.
Nó biết Hùng bị rối loạn thần kinh thực vật, An không chắc rằng tin tức này sẽ trở thành tin vui... hay là tin xấu đối với anh.
Nhưng Thành An biết, nó phải che giấu đứa nhỏ này, che giấu chuyện này.