Nó - Nguyễn Thiên Hạ Băng, 15t, nó là đại tiểu thư của tập đoàn Nguyễn Thiên lớn trong nước, nó có đôi mắt màu xám tro, đôi môi đỏ tự nhiên, khiến khuôn mặt cô rất đẹp, nó không tin ai ngoài em nó và ba, nên nó rất lạnh khiến ai cũng không muốn kết bạn với nó ngoài nhỏ đã quen với việc này. IQ 160.
Nhỏ - Nguyễn Thiên Hạ Nhi, 15t, nhị tiểu thư của tập đoàn Nguyễn Thiên, nhỏ là chị em sinh đôi của Băng, chỉ khác nó là đôi mắt của nhỏ màu đen, nhỏ rất hay cười và hòa đồng nên mọi người rất mến nhỏ. IQ 158.
Hắn - Trần Minh Phong, 17t, đại thiếu gia của tập đoàn Trần Minh, hắn có đôi mắt màu nâu đen rất hợp vs khuôn mặt đẹp trai của hắn , hắn khá lạnh lùng, là playboy chính hiệu. IQ 160.
Anh - Trần Đức Bảo, 17t, nhị thiếu gia của tập đoàn Trần Minh, nhưng là anh em cùng cha khác mẹ của hắn, anh rất hay cười ( giống nhỏ ) nhưng một khi ai động đến những người anh yêu thương là THÔI XONG, IQ 159.
Đây là chuyện tự sáng tác.
Linh cảm đến đâu viết đến đó.
Mong mọi người ủng hộ 😉😉.
[ Tui rất hay sai chính tả, nên có gì mọi người đọc đỡ nha. Please 🙏🙏.]
Vốn là cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng thành. Cơ Vĩnh An cậu nghĩ cứ như vậy bên nhau là tốt nhất. Nhưng mà mọi thứ chỉ là phù du mà thôi. Những yêu thương đó, sự chiều chuộng đó, ánh mắt đó rồi sẽ không thuộc về cậu nữa. Không cam tâm cũng chẳng thay đổi được điều gì. Bởi vì... Cậu không phải nhân vật chính.
Cậu chỉ là một nhân vật không sống quá nửa quyển sách. Nhưng mà sau khi chết,Cơ Vĩnh An cậu trọng sinh rồi !
Nhưng trọng sinh để làm gì chứ, Cậu vốn đâu muốn sống. Trọng sinh lại để nhìn bọn họ ân ái nhìn một người xa lạ từng chút từng chút một chiếm lấy mọi thứ thuộc về cậu sao.
Ha !
Cậu chỉ muốn chấm dứt tất cả.