Tác giả: Quả Đào Lạc Đường
Số chương: Q1 - 71 chương, Q2 - 136 chương + 3 ngoại truyện
Editor: smizluy1901
Nguồn: http://diendanlequydon.com/
Giới thiệu: Anh là một người đàn ông rất có khí chất quân nhân, ngay cả khi lên giường lời nói ra cũng giống như là phát khẩu lệnh, ngắn mà có lực: "Cho em thời gian mười giây, cởi quần áo lên giường, nếu không nghe lời chỉ huy, bổn thiếu liền lựa chọn cường công."
Cô là một người tuyệt không cúi đầu trước thế lực ác, bất kể anh là Thượng tá hay là Thủ trưởng, dám phóng ngựa tới đây, quật ngã tất cả:
"Anh dám tiến lên một bước nữa, em sẽ bắt anh!"
***
Một là kim quang lấp lánh kiêu ngạo mạnh mẽ được trọng vọng ba đời, Thượng tá đại nhân trẻ tuổi nhất quân khu S. Một là nữ cảnh sát hình sự mạnh mẽ quả cảm ghét ác như thù, đại tiểu thư trước khi hào môn phá sản.
Lần đầu tiên gặp mặt, cô coi anh là khách làng chơi, giội cho anh một ly rượu.
Lần thứ hai gặp mặt, cô coi anh là lưu manh, đá sinh mạng của anh.
Lần thứ ba gặp mặt, cô đau khổ phát hiện anh trở thành cấp trên của cô, mà cô trở thành lính của anh. ...
Lần thứ N gặp mặt, cô mặc áo cưới, lại ở cùng một ngày trở thành bị chồng ruồng bỏ.
"Chị à, thật ngại, bộ lễ phục này có phải nên cởi ra trả lại cho tôi hay không vậy?" Cô gái nép vào trong ngực chú rể, chế giễu cười nhạo.
Cô xấu hổ và giận dữ rời đi, lại bị anh kéo lại, ôm vào trong ngực.
"Các người nghe kỹ cho bổn thiếu, từ hôm nay trở đi, cô ấy chính là người phụ nữ của bổn thiếu, tất cả nợ cô ấy, bổn thiếu cũng sẽ thay c
He was waiting outside the OP, there for his student who had been injured during a fight over a phone. As he sat, casually glancing at his own phone, he suddenly heard the faint sound of a baby crying. Curious, he turned toward the sound-and froze.
There, outside the pediatric care unit, sat his wife with their son crying in her arms.
His heart ached-it had been months since he last saw his son. His gaze shifted to his wife, gently consoling the child. Her face looked tired, pale, and completely drained.
Without a second thought, he stood, tears welling in his eyes. Each step he took felt heavy, his chest tightening with every cry from his son.
As he neared, he saw her clothes were faded and worn. Her feet were bare, hardened from walking-clearly straight from the farm. His heart clenched.
His eyes moved to his son-he had grown so much. She was so focused on calming the baby that she didn't notice him at first. Tears filled her eyes as she held their feverish child close.
He softly called her name.
Startled, she looked up-and froze. Then she quickly lowered her gaze and tried to get up. He gently placed a hand on her shoulder, stopping her. She sat back down, turning her face away, quietly wiping her tears.
He reached out to take their son. The moment he held him, he felt the heat-his little body was burning with fever. A chill ran through him. After all these months, seeing his child like this was unbearable.
He loved his wife and son deeply, but his loyalty to his mother-and obedience to her word-always came first.
Between a mother who owned his soul and a wife who held his heart, he was a man torn in a cruel war of love and loyalty.
And she-she had given her all to a promise whispered beneath the sacred fire... never knowing that one day, she'd be holding her child, with nothing but a faded vow.