Story cover for [OneShot] Hoàng hôn xanh (MyungYeon) _Babo_ |Completed| by Babo_MYs
[OneShot] Hoàng hôn xanh (MyungYeon) _Babo_ |Completed|
  • WpView
    Reads 972
  • WpVote
    Votes 105
  • WpPart
    Parts 4
  • WpView
    Reads 972
  • WpVote
    Votes 105
  • WpPart
    Parts 4
Complete, First published Aug 06, 2016
Hoàng hôn màu xanh chỉ xuất hiện trong một đến hai giây trước khi mặt trời lặn xuống biển, nơi có đường chân trời không bị che khuất. 
Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng xuất hiện... Nó chỉ xảy ra ở những nơi có không khí sạch, không có bụi bẩn và mây, sương mù. Cũng có thể vì lý do đó mà hiện tượng này khá hiếm. 
Người ta nói, được nhìn thấy hoàng hôn xanh là một điều may mắn...
All Rights Reserved
Sign up to add [OneShot] Hoàng hôn xanh (MyungYeon) _Babo_ |Completed| to your library and receive updates
or
#46myungyeon
Content Guidelines
You may also like
Văn Ca Tuyết Mộng by 12thSwan
6 parts Ongoing
"Ánh sáng khuất sau lưng đồi, nơi góc tối Mặt Trời tan vỡ." Chiều buông như một hơi thở dài, rơi chậm rãi xuống những triền cỏ đã úa màu. Ngọn đồi đứng im lìm, che giấu sau lưng nó khoảnh khắc mà chẳng ai muốn đối diện: thời khắc ánh sáng cuối cùng vỡ vụn thành bóng tối. Thế nhưng cũng có người từng thổ lộ rằng, trước khi mang theo sắc vàng rực rỡ mà biến mất, hoàng hôn đẹp vô cùng. Nó đẹp hơn cả bình minh, vì đó là lúc con người có cơ hội soi chiếu lại tâm tư, được thả trôi trong những xúc cảm âm thầm: nơi dễ siêu lòng trước vẻ đẹp thức thời của thiên nhiên. Vẻ thi vị ấy không sao giấu được trong tầm mắt; nó hư ảo mà mênh mang, đẹp đẽ vô cùng. Phải, hoàng hôn rất đẹp. Nhưng ở bên kia góc tối của Mặt Trời, liệu có ai từng nghĩ, đó có phải là một hình thức khác của nỗi cô đơn? Nơi ánh sáng vừa khuất, mọi sắc màu chập chờn như giấc mộng, và lòng người bỗng chùng xuống giữa ranh giới của mong chờ và tiếc nuối. Có những hoàng hôn không nhuốm sắc vàng, chỉ còn bóng tối rịn ra từ những điều chưa kịp nói. Và mỗi góc tối Mặt Trời tan rã... là nơi người ta bắt đầu học cách quên. Chiêu Tuyết đứng ở đó, phía sau lưng đồi , nơi ánh sáng cuối cùng đã chọn cách lặng lẽ mà rời đi để ngóng tìm một điều gì đã cũ: một ánh mắt, một cái tên, hay chỉ đơn thuần là âm vang của một lần chạm khẽ. Ở đó, cô đã đứng một mình rất lâu - như thể chờ điều gì sẽ không bao giờ trở lại. "Lại một ngày nữa, với những kỷ niệm đã ố vàng."
[JENLE] Hoa Bay Đầy Trời by Iwish_wIndblows
16 parts Complete
Khi cậu bé hái cành tuyết mai xuống khỏi thân cây lớn, trên cành cây phủ đầy bụi tuyết lạnh thấu xương, vài nụ tuyết mai chúm chím trên cành, một hai bông nở rộ nhưng cánh vốn mỏng và yếu chẳng thể chịu đựng được cái giá lạnh mùa đông. Thế nhưng động tác này của cậu bé khẽ động, khiến cho từng cánh tuyết mai mỏng manh, yếu ớt bám víu rơi đầy một vùng, cùng với cơn mưa tuyết li ti phủ kín trời. Trong đôi mắt ngập nước, chẳng còn phân định được đâu là tuyết đâu là cánh hoa nữa, cơ thể bé nhỏ run rẩy chờ được cứu giúp. Trước đó, nỗi sợ còn bủa vây lấy thân hình bé nhỏ, tưởng chừng như nó có thể nuốt chửng mọi hy vọng về cuộc sống tương lai, vậy nhưng tất thảy hình ảnh này như ngưng đọng lại trong đôi mắt lớn ngậm nước ấy. Hình ảnh hoa bay đầy trời, mỗi cánh hoa trắng nhẹ chao đảo bay trong gió tuyết như khẽ chạm, từng cánh, từng cánh một, nhẹ bẫng chạm lên nền tuyết như chạm khẽ vào trong lòng đến ngứa ngáy. Cậu bé nhích từng bước chân thật nhỏ, đến thật gần, mỗi một bước chân kéo đến từng tiếng như vỗ về, từng khoảng cách thu hẹp như trao đến từng nguồn tia hy vọng.... Cảm ơn tất cả vì đã gặp nhau lần này, gặp nhau ở kiếp này mà chẳng bỏ qua nhau. CP: Lý Đế Nỗ x Chung Thần Lạc
You may also like
Slide 1 of 10
Văn Ca Tuyết Mộng cover
[TWICE] Xanh Trong Đáy Mắt cover
Minsung | Tôi thích bạn trai cậu từ rất lâu rồi cover
đại dương | ddingdongz cover
 [Baekhyun × Irene] Bầu Trời Ngàn Sao cover
[JENLE] Hoa Bay Đầy Trời cover
jaywon | from dusk to dawn cover
LongFic | ExoShidae | Nothing Gonna Change My Love For You cover
[JENSOO] Màu Mắt  cover
[BHTT][LISOO]-Tẩu Tử cover

Văn Ca Tuyết Mộng

6 parts Ongoing

"Ánh sáng khuất sau lưng đồi, nơi góc tối Mặt Trời tan vỡ." Chiều buông như một hơi thở dài, rơi chậm rãi xuống những triền cỏ đã úa màu. Ngọn đồi đứng im lìm, che giấu sau lưng nó khoảnh khắc mà chẳng ai muốn đối diện: thời khắc ánh sáng cuối cùng vỡ vụn thành bóng tối. Thế nhưng cũng có người từng thổ lộ rằng, trước khi mang theo sắc vàng rực rỡ mà biến mất, hoàng hôn đẹp vô cùng. Nó đẹp hơn cả bình minh, vì đó là lúc con người có cơ hội soi chiếu lại tâm tư, được thả trôi trong những xúc cảm âm thầm: nơi dễ siêu lòng trước vẻ đẹp thức thời của thiên nhiên. Vẻ thi vị ấy không sao giấu được trong tầm mắt; nó hư ảo mà mênh mang, đẹp đẽ vô cùng. Phải, hoàng hôn rất đẹp. Nhưng ở bên kia góc tối của Mặt Trời, liệu có ai từng nghĩ, đó có phải là một hình thức khác của nỗi cô đơn? Nơi ánh sáng vừa khuất, mọi sắc màu chập chờn như giấc mộng, và lòng người bỗng chùng xuống giữa ranh giới của mong chờ và tiếc nuối. Có những hoàng hôn không nhuốm sắc vàng, chỉ còn bóng tối rịn ra từ những điều chưa kịp nói. Và mỗi góc tối Mặt Trời tan rã... là nơi người ta bắt đầu học cách quên. Chiêu Tuyết đứng ở đó, phía sau lưng đồi , nơi ánh sáng cuối cùng đã chọn cách lặng lẽ mà rời đi để ngóng tìm một điều gì đã cũ: một ánh mắt, một cái tên, hay chỉ đơn thuần là âm vang của một lần chạm khẽ. Ở đó, cô đã đứng một mình rất lâu - như thể chờ điều gì sẽ không bao giờ trở lại. "Lại một ngày nữa, với những kỷ niệm đã ố vàng."