Story cover for Vạn Kiếp Yêu - Ôn Sưởng by LanLinhNha
Vạn Kiếp Yêu - Ôn Sưởng
  • WpView
    Reads 2,672
  • WpVote
    Votes 31
  • WpPart
    Parts 4
  • WpView
    Reads 2,672
  • WpVote
    Votes 31
  • WpPart
    Parts 4
Ongoing, First published Aug 12, 2016
Mature
Giới thiệu​

"Kiếp này ngài hãy thả nàng đi đi". Tuyết lại bắt đầu rơi, rơi trên mình người ấy, một bộ áo trắng như muốn hòa vào màn tuyết.

"Ta thả nàng thì ai thả ta đây?" Kiếp này đã định rồi. Dù có tìm đến mức nào đi nữa, vẫn có người tới trước hắn một bước, tìm được nàng.

"Tình duyên chín kiếp đã hết, ngài đừng quấn quýt không buông như thế.... sẽ hại nàng ấy thôi"

"Vốn đã không có đường lui, cứ thế cả đời cũng có làm sao". Khuôn mặt nam tử ẩn mình trong đêm tối, không nhìn rõ vẻ mặt ra sao nhưng giọng điệu lại như thể đang cười: "Nàng đau khổ thế nào, ta sẽ chịu gấp trăm lần như thế, nàng luân hồi đời đời, ta cũng sẽ bên nàng kiếp kiếp"

"Chỉ yêu như thế mà thôi...."

Kiếp này nàng đã cho ta thì mãi mãi phải cho ta. Một phần, một ly, không, dù là một chút cũng không được cho người khác. Thần đến diệt thần, Phật tới diệt Phật.

Thanh Ương, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình Kỳ Hoa hắn mà thôi.
All Rights Reserved
Sign up to add Vạn Kiếp Yêu - Ôn Sưởng to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[Edit Hoàn] Kỳ thực không phải ta muốn biến cong - Năm Cái Bàn Chải by prime_atom
120 parts Complete
Editor: Atom Nội dung: nữ biến nam | xuyên không | hài | cung đình hầu tước Là ai đang dẫn dắt câu chuyện phát triển? Là ai đang cảm thán vận mệnh kỳ diệu? Ta, một nữ thanh niên độc thân cuộc sống trắng bệch như tờ giấy, bỗng dưng chuyển kiếp đến trên người một Vương gia nam nữ thông ăn, một đoạn nhân sinh lạ lùng mà độc đáo từ đó mở ra. Tài nữ đoan trang hiền thục, con gái tướng quân ngạo kiều đanh đá, yêu nữ quyến rũ cố chấp, thanh lâu danh kỹ cô độc thê mỹ. Là ai dưới ánh trăng một mình khởi vũ? Là ai dưới ánh đèn lẻ loi thiếp ngủ? Là ai giục ngựa lao nhanh ra chiến trường? Là ai đưa ta dần tiến vào nhân vật? Là ai dẫn theo ta cùng nhau thưởng thức vạn dặm sơn hà? Nắm lấy tay người, cùng người phiêu bạt, kiếp này, có thể có nàng bầu bạn, ta cũng không uổng cuộc đời này. Bổn văn kể về câu chuyện của một nam vương gia mang linh hồn của nữ nhân, giữa vài người nữ tử, có vướng mắc nhưng không hoa tâm, nhân vật chính sẽ từ một tên ba ngơ dần dần trưởng thành trở nên thành thục, có nữ chính, kết cục 1vs1. Cũng có thể nói bổn văn là một bộ bách hợp dưới bối cảnh ngôn tình. Ta nếu yêu nàng, chính là linh hồn gắn bó, bất kể thân ta là nam hay nữ, ta đều muốn cùng nàng cùng một chỗ. Tác giả cảm thấy linh hồn lần nữa trở về với thể xác, vẫn là nữ nữ, cho nên là bách hợp. Bổn văn nữ xuyên nam, thuộc loại chậm nhiệt, không thích chớ vào...
[BÁC CHIẾN] BÌNH MINH RỰC LỬA ( HOÀN) by JiCa13283
41 parts Complete
* Fic 3 * Thể loại: Dân quốc, ngược, He * Au: Ji "Khép đầu vào, tôi sẽ kể em nghe Câu chuyện xa xăm của người lính tiền phương Mang một vết thương thật dài trong tim ra chiến trận Cất những nhớ nhung yêu thương thầm lặng Gửi hết vào khói mù của bom đạn chiến tranh Có những ngày mưa gió lạnh tanh Anh thả những nhớ nhung về miền ký ức Có yêu thương, có hiểu lầm cùng thổn thức Song tất cả chẳng là gì, với nỗi nhớ tên em Chiến trường vô tình, bom đạn lấn xen Tôi cứ ngỡ hồn về nơi phiêu lãng Bóng hình em như trăng trời tỏ sáng Tôi níu ánh nhạt nhòa tiếp tục hướng tương lai *** Tôi cũng muốn kể anh nghe ở những tháng ngày dài Của một chàng thương nhân đem lòng yêu một người bác sĩ Thời gian phũ phàng mang đi tất thảy Còn sót lại sự muộn màng day dứt của con tim.. Anh ấy đi rồi, ngày tháng cũng lặng im Bình minh rồi hoàng hôn cũng chẳng còn đẹp nữa Anh ấy đi rồi, hồn tôi còn lại nữa Nữa của u sầu, của cô độc không tên Bước trên đường đời mọi nẻo chông chênh Không có anh, tất cả đều nhạt nhẽo.. ........... Bình minh của sau này, bình minh không khói lửa Cánh nhạn tìm đàn, cũng chẳng lạc mất nhau.." Chấp bút 20/06/2020
Ngọt ngào mang tên anh! by HaTran133094
30 parts Complete
Đây là câu chuyện về một cô gái, chấp nhất với môi tình đầu không hồi kết. Năm năm thanh xuân chỉ mong trả cho lỗi lầm tự tạo trong quá khứ. Đến khi buông tay, ẩn mình vào thế giới riêng thì người đàn ông xa lạ đột ngột bước tới. Anh mang đến xúc cảm, sắc màu thi vị cho cuốn nhật kí đen trắng. Vẽ vào đó ôn nhu, săn sóc, nâng niu và trân trọng. Cho cô cảm giác "anh chỉ vì em mà tạo yên bình". Dường như mọi đắng cay lúc trước, cũng vì anh mà hóa ngọt ngào. Nhưng thời gian ngắn ngủi, bức màn quá khứ bị vén lên, bắt hai người đối diện với thứ duyên nợ nghiệt ngã qua tấm gương hiện thực tàn khốc. Cô ép mình buông tay, hèn nhát trốn chạy vì sợ anh đau khổ. Anh lại dằn vặt bản thân không dám tìm cô bởi sợ cô đau thương. Cuối cùng ai vì ai mà tạo nên cục diện rối ren đó. Phải chăng họ đều vì đối phương mà tự o bế bản thân mình? Tuổi trẻ mỗi người có bao nhiêu mà lãng phí? Gặp nhau đã khó bên nhau lại càng khó hơn. Chúng ta chẳng ai biết chắc điều gì là vĩnh cửu, thứ gì là bất biến. Nhưng nếu không sống vì hôm nay, liệu rằng ngày mai sẽ không hối hận? Ta không thể thay đổi được quy luật, không cứu vãn được quá khứ, cũng chẳng biết trước được tương lai. Nhưng lại có thể quyết định màu sắc của hiện tại. Vậy liệu hai con người cô độc và đồng cảm, lại vướng duyên vướng nợ, có thể cùng nhau tạo một sợi dây liên kết với cuộc đời đầy sóng gió này? Sẽ vực nhau dậy khỏi những mệt mỏi, chông gai, và đau thương chồng chất?
Văn Ca Tuyết Mộng by 12thSwan
6 parts Ongoing
"Ánh sáng khuất sau lưng đồi, nơi góc tối Mặt Trời tan vỡ." Chiều buông như một hơi thở dài, rơi chậm rãi xuống những triền cỏ đã úa màu. Ngọn đồi đứng im lìm, che giấu sau lưng nó khoảnh khắc mà chẳng ai muốn đối diện: thời khắc ánh sáng cuối cùng vỡ vụn thành bóng tối. Thế nhưng cũng có người từng thổ lộ rằng, trước khi mang theo sắc vàng rực rỡ mà biến mất, hoàng hôn đẹp vô cùng. Nó đẹp hơn cả bình minh, vì đó là lúc con người có cơ hội soi chiếu lại tâm tư, được thả trôi trong những xúc cảm âm thầm: nơi dễ siêu lòng trước vẻ đẹp thức thời của thiên nhiên. Vẻ thi vị ấy không sao giấu được trong tầm mắt; nó hư ảo mà mênh mang, đẹp đẽ vô cùng. Phải, hoàng hôn rất đẹp. Nhưng ở bên kia góc tối của Mặt Trời, liệu có ai từng nghĩ, đó có phải là một hình thức khác của nỗi cô đơn? Nơi ánh sáng vừa khuất, mọi sắc màu chập chờn như giấc mộng, và lòng người bỗng chùng xuống giữa ranh giới của mong chờ và tiếc nuối. Có những hoàng hôn không nhuốm sắc vàng, chỉ còn bóng tối rịn ra từ những điều chưa kịp nói. Và mỗi góc tối Mặt Trời tan rã... là nơi người ta bắt đầu học cách quên. Chiêu Tuyết đứng ở đó, phía sau lưng đồi , nơi ánh sáng cuối cùng đã chọn cách lặng lẽ mà rời đi để ngóng tìm một điều gì đã cũ: một ánh mắt, một cái tên, hay chỉ đơn thuần là âm vang của một lần chạm khẽ. Ở đó, cô đã đứng một mình rất lâu - như thể chờ điều gì sẽ không bao giờ trở lại. "Lại một ngày nữa, với những kỷ niệm đã ố vàng."
You may also like
Slide 1 of 6
Domicmasterd || Kẻ thay thế cover
[Edit Hoàn] Kỳ thực không phải ta muốn biến cong - Năm Cái Bàn Chải cover
[BÁC CHIẾN] BÌNH MINH RỰC LỬA ( HOÀN) cover
Chúng Ta Của Những Năm Tháng Rực Rỡ cover
Ngọt ngào mang tên anh! cover
Văn Ca Tuyết Mộng cover

Domicmasterd || Kẻ thay thế

31 parts Complete

không hiểu sao, cậu cảm thấy dương rất quen thuộc. không phải gương mặt hay dáng người, mà là cách cậu ta nhìn cậu - ánh mắt đó, giống hệt an ngày xưa. cái cách dương cười khẩy, cái kiểu lười biếng nhưng lại tinh tế đến từng chi tiết nhỏ... tất cả đều như một bản sao kỳ lạ của an. trong lòng hùng dâng lên một cảm giác lạ lắm. vừa đau, vừa ấm áp, vừa trống rỗng lowercase | bad language