Im Nayeon, nàng là hạnh phúc, là tình yêu, cũng là đau thương không lối thoát. Người tình đầu tiên của Hirai không rực rỡ ấm áp như màu trắng, không tăm tối như màu đen. Nàng mang ánh xám.
"Nếu biết rằng sẽ rời bỏ em, xin đừng mang theo tim em đi mất."
"Nếu không?"
Dù khóe mắt có ẩm ướt, dù môi hôn có tái nhợt, dù bàn tay có chơi vơi, thì ngoài nàng ra Hirai chỉ cần bản thân mình.
Nàng và Hirai chẳng có quyền được yêu, phải không?
-
Plot truyện sẽ được chỉnh lại sau chương 8, và sẽ được cập nhật một cách nhanh nhất có thể trong thời gian tới.
Từ chương 1 đến chương 7, truyện chỉ chỉnh một số lỗi liên quan đến cách diễn đạt, không ảnh hưởng đến mạch truyện.
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.
Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".
Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.
Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.
Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.