Trời ơi! Nàng chỉ là đi mua đồ uống trong đêm bão, vì sao vừa ra khỏi cửa lại đi đến Thanh triều?
Càng ly kỳ đi vào cổ đại, ông trời lại khiến nàng biến thành "Ác nương tử"!
Nghe đồn chủ nhân của cái thể xác nàng đang phụ thuộc vào này, mặc dù thân là Thiếu phu nhân của Hoàng Phủ sơn trang.
Nhưng lại là một cô gái thôn quê cứng rắn, tính cách táo bạo, hơi động một chút là đánh chửi hạ nhân, Không được phu quân, người nhà yêu thích coi như xong, lại còn khoa trương đến mức muốn hồng hạnh ra tường [ngoại tình]?!
Oan uổng nha! Nàng căn bản không phải Thiếu phu nhân lúc đầu, đành phải giả mất trí nhớ một mực phủ nhận. Nguyên tưởng rằng tiếng xấu của mình rõ ràng, có thể khiến phu quân hưu nàng
Nhưng không nghĩ tới hắn luôn cố gắng chịu đựng, chỉ vì nhà Hoàng Phủ có giáo huấn không thể hưu thê [bỏ vợ]!
Bị buộc nóng nảy, nàng đành phải cố gắng cứu tế, nhanh chóng "Làm người một lần nữa"
Biểu tiểu thư rơi xuống nước nàng thấy việc nghĩa hăng hái cứu giúp, kết quả hành động hô hấp nhân tạo lại dọa đến mọi người.
Khụ! Tóm lại nàng đã quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân này, không để ý hắn có bằng lòng buông tay hay không. Không ngờ, sớm chiều ở chung, phu quân anh tuấn lạnh lùng lại dịu dàng khiến nàng động tâm
Bị con ngươi đen giống như hiểu rõ hết thảy của hắn nhìn chăm chú, tim nàng lại đập dữ dội, vừa sợ lại vừa yêu
Ah, sức quyến rũ của soái ca cổ đại cũng siêu cường, thật là đáng chết, nhưng nàng còn muốn quay về hiện đại mà...
BOOK #3
He's like a storm-unpredictable and dangerous.
I knew he was a sick bastard when he smiled after I hit him the first time.
Annoying and obsessive, that's what he is.
I sensed it early on, but I didn't realize just how deep it ran until his obsession latched onto me.
Until I became the center of his world. Until he started flashing that smug, crooked smile my way.
But we can't... we're not supposed to be together.
We're polar opposites-existing in the same world, but never meant to collide.
Yet, he's ready to tear down everything for me.
But it's not that simple. My brothers are monsters. They'll kill him.
And still, he doesn't care.
----
Glasses perched on his nose, calm and collected.
Exactly my type.
I knew he was meant to be mine the moment our eyes locked, that intense gaze pulling me in.
And I'll have him, no matter what it takes-by any means necessary, even if it costs me everything. I want to hold him in my arms, kiss him until neither of us can breathe.
But why is it so hard? Why does the world push back so fiercely when it comes to him and me?
I want him. And I will have him.