" - Kim Chung Đại , con có đồng ý lấy Kim Mân Thạc làm chồng không ? Dù sau này có bất cứ chuyện gì xảy ra, đau khổ hay hạnh phúc, ốm đau hay khỏe mạnh, giàu có hay nghèo hèn ...
- Khoan ! Con không đồng ý !
Kim Chung Đại đột nhiên cắt ngang lời của vị cha xứ . Kim Mân Thạc đứng bên cạnh liền ném cho y một ánh mắt sắc lẻm . Đáp lại hắn chính là nụ cười nịnh nọt của Kim Chung Đại :
- Đại Ca , cha xứ nói sai rồi ! Anh nhiều tiền như vậy , làm sao có thể nghèo chứ .
Nếu Kim Mân Thạc nghèo , Kim Chung Đại đời nào lại lấy hắn . Điều này y không nói , Kim Mân Thạc cũng hiểu rõ . Nhưng đâu có sao , y yêu tiền của hắn chính là yêu hắn . Kim Mân Thạc nhếch miệng , ra hiệu cho cha xứ tiếp tục . Cha xứ lau mồ hôi , run rẩy nghĩ hôn lễ của Đại Ca xã hội đen quả thật không đơn giản mà , nhanh chóng kết thúc ...
- ... con có hứa sẽ luôn yêu thương, chăm sóc, cổ vũ và ở bên cạnh người này không ?
- Con đồng ý !
- Còn con , Kim Mân Thạc ? Con có đồng ý những điều trên không ?
- Đồng ý !
- Vậy ta tuyên bố hai người là ... chồng của nhau ! "
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.
Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".
Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.
Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.
Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.