Jane Eyre
  • مقروء 3,133
  • صوت 40
  • أجزاء 1
  • مقروء 3,133
  • صوت 40
  • أجزاء 1
إكمال، تم نشرها في سبتـ ٠٤, ٢٠١٦
'Bị người cô căm ghét và bị gửi đến trại trẻ mồ côi từ khi còn nhỏ, cô gái ngây thơ Jane Eyre lớn lên thiếu thốn tình thương và không được coi trọng. Được nuôi dạy phải "biết thân biết phận," cô luôn tự lo liệu cho cuộc sống và trở thành một gia sư. Mọi chuyện thay đổi khi ngài Rochester - người chủ giàu có của Jane để ý đến cô.

Cuối cùng, trên con đường của tình yêu và hạnh phúc, Jane suy sụp sau khi biết được một phần trong quá khứ đen tối của ngài Rochester. Cô bị buộc phải ra quyết định: ở lại với ông ta và tiếp tục đắm mình trong hạnh phúc hay bỏ đi để giữ gìn danh dự. Một tác phẩm kinh điển của tiểu thuyết Gô tích, thể hiện những giá trị đạo đức và ước vọng tự do, từ đó đặt ra câu hỏi: Bạn sẽ chọn cong đường nào?'
جميع الحقوق محفوظة
قم بالتسجيل كي تُضيف Jane Eyre إلى مكتبتك وتتلقى التحديثات
أو
إرشادات المحتوى
قد تعجبك أيضاً
[BHTT] Đóng Băng Tình Yêu - Beru بقلم CovertBeru
68 جزء undefined أجزاء إكمال
Tác giả: Beru Loại truyện: Tự viết Thể loại: Tiểu thuyết bách hợp, trinh thám, ngọt, ngược --------- Mộ Y là một chuyên viên tâm lý tội phạm, 4 chữ cà lơ phất phơ luôn dính chặt vào cô. Nhạc Tịnh Hi là một pháp y, thành thục, chuyên nghiệp. Sau lưng là một gia thế hùng hậu. ----- Trên người Nhạc Tịnh Hi là bộ bikini màu đen quyến rũ, mái tóc xoăn dài buông xõa sau lưng theo làn gió biển, tay cầm điếu thuốc, thong thả tiến về phía Mộ Y. Mộ Y cảm nhận được những ánh mắt đổ dồn về phía sau mình, nhưng cô lúc này đang mải mê ngắm nhìn chiếc tàu đánh cá ngoài khơi xa. Một giọng nói quyến rũ, dịu dàng vang lên bên tai cô: "Tiểu Y, chị đẹp không?" Mộ Y ngồi bật dậy, ánh mắt không giấu nổi vẻ kinh ngạc, chăm chú nhìn vào cơ thể Nhạc Tịnh Hi. Lần trước thay quần áo cho Nhạc Tịnh Hi, cô đã thoáng thấy, nhưng lúc đó còn e ngại nên chỉ dám nhìn lướt qua. Còn hiện tại, thân hình quyến rũ đến nghẹt thở ấy lại đứng ngay trước mặt cô, chỉ với vài mảnh vải che thân. Mộ Y khẽ nuốt nước miếng, mặt đỏ bừng quay đi. Nhạc Tịnh Hi khẽ cười trêu chọc: "Tiểu Y, chị không đẹp sao?" Mộ Y ngượng ngùng quay mặt ra biển, giọng e thẹn: "Cũng được...không...rất đẹp." Nhạc Tịnh Hi bĩu môi, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Mộ Y, giọng hờn dỗi: "Chị biết, nhưng dù vậy vẫn có người không thích chị." Mộ Y quay sang nhìn Nhạc Tịnh Hi, thản nhiên hỏi: "Người đó chắc bị mù rồi?" Nhạc Tịnh Hi rũ mắt, khẽ cười, có chút ủ rũ nói: "Có lẽ vậy."