Chap38: Em hay chị

1.5K 97 17
                                    

Cạch...
Jennie: Chị mua cháo về rồi này.
Chanyeol: Anh phụ em nha Jen??
Jennie: Không cần tôi có tay.
Chanyeol: Anh xin lỗi, anh chỉ muốn...
Rosé: Hihi... mặt anh trông đáng yêu quá.
Chanyeol: Ơ..... hihi, thật hả??
Rosé: Unk...
Jennie: Cháo sẽ nguội, ăn nhanh đi.
Rosé: À vâng ạ.

Em khó khăn múc từng thìa cháo bỏ vào miệng.
Jennie: Chị giúp em.
Rosé: Không... không cần đâu chị.
Jennie: Đừng cứng đầu nữa mà.
Rosé: Em có thể tự ăn.
Jennie: Em như vậy sao mà ăn được, thôi Chanyeol anh giúp Rosé đi.
Chanyeol: Anh làm cho.

Chị lặng lẽ bỏ ra khỏi phòng, em thấy chị quẹt đi giọt nước mắt sắp rơi.

Chanyeol: Rosé.... em... em sao lại khóc, anh làm em đau à??
Rosé: Không... không có chỉ là do em.... hạnh phúc.
Chanyeol: Anh sẽ đút em ăn mỗi ngày, chịu không??
Rosé: Anh chỉ cần ngồi cạnh em thôi.

Anh đưa từng thìa cháo đã được thổi nguội vào miệng em rất nhẹ nhàng ân cần, ngay từ đâu em chỉ cần anh giúp em quên đi chị ấy, giúp chị ấy ghét em nhưng sao em lại thấy có lỗi quá. Anh cũng như em luôn coi trọng tình yêu, mà em lại nỡ mang nó ra để đùa giỡn. Em chỉ sợ về sau nói ra lời chia tay thật khó.

Rosé: Em no rồi.
Chanyeol: Em chỉ mới ăn được một chút.
Rosé: Em đang bệnh mà với lại cháo đắng lắm, em nuốt không vô.
Chanyeol: Đắng...... anh thấy ngon mà.
Rosé: Thì anh ăn ngon nhưng em lại thấy đắng.
Chanyeol: Oh... em này anh muốn em dọn đến sống cạnh nhà anh.
Rosé: Để làm gì??
Chanyeol: Chăm sóc cho em, nhìn em ngày một yếu đi anh rất lo.
Rosé: Thôi anh à, em cũng lớn rồi đó, không phải con nít đâu.
Chanyeol: Ừ thì lớn nhưng cứ làm anh lo.
Rosé: Anh là chàng trai rất ấm áp.
Chanyeol: Với mình em.
Rosé: Vâng.
Chanyeol: Anh chỉ có thể ở lại một tí thôi, anh còn có lịch phải đi chụp tạp chí rồi.
Rosé: Anh đi đi, khi nào rảnh ghé qua với em.
Chanyeol: Anh biết rồi, anh đi nha yêu em.

Cạch...
Chanyeol: Jennie sao em ngồi ngoài này??
Jennie: Dành thời gian cho hai người.
Chanyeol: Không cần vậy đâu, anh giờ có việc phải đi rồi, nhờ em trông Rosé nhé.
Jennie: Unk.

Cạch....
Rosé: Anh quay lại lấy gì à Chanyeol.
Jennie: Anh ta đi rồi.
Rosé: Ơ... chị....
Jennie: Có gì bất ngờ.
Rosé: Em nghĩ chị về rồi.
Jennie: Sao lại không ăn hết.
Rosé: Đắng lắm em không nuốt được.
Jennie: Thiệt tình cố ăn đi, chị giúp em.
Rosé: Em không muốn ăn nữa.
Jennie: Đừng từ chối chị.... sẽ rất đau.
Rosé:........
Jennie: Chị không thể được như anh ta đúng không??
Rosé: Không phải, chị đừng so sánh chị với Chanyeol hai người đều là người em yêu thương.
Jennie: Chị là chị gái còn anh ta là người yêu em.
Rosé:........
Jennie: Không nói nữa, ăn đi em.

Chị cũng giống anh ân cần, chu đáo. Nhưng chị à em không muốn phải so sánh là vì tình cảm em dành cho chị là tình yêu còn với Chanyeol anh ấy chỉ có thể làm bạn.

Rosé: Không ăn nữa, em không ăn được.
Jennie: Ừm... thôi được rồi, chị có cách, nhắm mắt lại đi.
Rosé: Làm gì??
Jennie: Cứ nhắm đi.

Em sợ cái cảm giác này lắm, nhắm mắt chị đang muốn làm gì. Đang miên mang với dòng suy nghĩ của mình từ đâu có cánh môi mềm mại áp vào môi em. Em mở mắt trợn tròn nhìn chị, chị đang muốn cho em ăn bằng đường miệng.... nó....

[Chaennie] Thay thế 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ