C9: Váy cưới

180 3 0
                                    


Đang ăn mà cũng dễ thương như vậy!

Ngọc Lưu đang ăn thì thấy ai đó đang nhìn mình chằm chằm

" Anh đừng nhìn tôi nữa được không? "- cô nhíu mày khó chịu nói

" Không thể! "- Hồ Thiên bình thản nói

Cô thở dài, thật hết cách với con người này mà!

" Em ăn xong rồi? "- anh hỏi

Cô giật mình nhớ lại câu nói lúc nãy của anh: " Được rồi, em ăn đi, em ăn xong tôi liền ăn em "

Cô lắp bắp nói: " Chư..a chưa xong "

" Còn gì nữa đâu mà em bảo chưa xong? "- anh vừa nói vừa tiến tới chỗ cô

" Anh làm gì vậy? Tránh ra! "- cô hét lên

" Thì em ăn no rồi, nhưng tôi thì rất đói "- anh mỉm cười gian tà

Cô nhìn nụ cười của anh thì ngây ngốc một lúc rồi đỏ mặt

" A..nh anh đói thì xuống nhà tìm đồ ăn đi "

" Nhưng tôi muốn ăn em?! "- nói rồi anh áp môi mình lên môi cô, nhấm nháp bên ngoài chán chê. Anh cắn môi cô khiến cô đau

" Ưm.. aa "

Hồ Thiên lợi dụng lúc Ngọc Lưu mở miệng liền đưa lưỡi ấm nóng của mình vào khoang miệng cô mà hút hết mật ngọt.

Đến khi cô tưởng chừng mình sẽ ngất vì hết hơi thì anh mới thả cô ra. Cô hít lấy hít để không khí vào phổi

Anh nhìn thấy dáng vẻ dễ thương này của cô thì không kiềm lòng được hôn lên má cô, tiếng " chụt " rõ to. Thì nhận lại được cái liếc cháy mặt của cô.

" Em mau đi thay đồ đi, tí nữa chúng ta sẽ đi thử đồ cưới "- anh vừa vuốt tóc cô vừa nói

" Tôi không đi đâu "

" Được thôi, em không đi thì tôi ăn em vậy! "- nói rồi anh tiến tới áp sát mặt mình vào mặt cô

" Thôi... tôi.. tôi đi "- cô lắp bắp nói

" Được, vậy mới ngoan. Em mau thay đồ đi "- anh mỉm cười nhìn cô

Cô lấy đồ rồi vào phòng tắm thay đồ.

15 phút sau cô và anh cùng đến cửa hàng váy cưới Marchesa. Marchesa là một trong những cửa hàng váy cưới sang trọng bậc nhấc tại thành phố S.

Đến nơi, đôi chân thon dài của anh bước xuống. Tiếp đến là thân thể cao lớn và khuôn mặt yêu nghiệt làm những nhân viên tiếp đón ở đó và những người phụ nữ xung quanh phải mê mệt. Nhưng bọn họ không dám hy vọng nhiều. Vì bọn họ biết rằng chẳng có quý ông nào còn độc thân mà đến tiệm áo cưới cả.

Anh mở cửa xe cho cô, cô vừa bước xuống xe liền bắt gặp những ánh mắt đố kị của bọn họ

Cô nhíu mày tỏ vẻ khó chịu. Họ liền cuối đầu không dám nhìn. Không phải vì cô mà là vì họ đều cảm nhận được ánh mắt sắt lạnh của anh đang lướt qua từng người khiến họ lạnh sóng lưng

Những ả lỳ lợm vẫn tiếp tục nhìn anh. Trong lòng cô liền dâng lên một cỗ khó chịu. Cô cố ý khoác tay anh như đánh dấu chủ quyền

Tổng Tài Sủng Vợ Tận TrờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ