Gojou Satoru bồng đứa nhỏ còn đang say giấc trên tay, chậm rãi bước xuống nhà. Đôi mắt xanh khẽ nhìn con bé. Mái tóc mềm trắng như tuyết xù lên vì nghịch ngợm của nó khiến cậu phì cười.
- Có chuyện gì khiến cậu buồn cười sao hả Satoru?
Getou Suguru đang nấu cơm trong bếp, nghe thấy tiếng cười của Gojou thì tò mò ngó ra.
-Không có gì...cũng nên đánh thức con bé dậy rồi..!
Gojou khẽ vỗ lưng con bé, dịu dàng hôn lên trán nó.
-Con yêu, dậy thôi nào. Sáng rồi đấy!
Im lặng....
-Này con...?
Im lặng....
Không có tiếng trả lời....
Giờ thì tới lượt Getou trong bếp phá lên cười. Mỗi buổi sáng, chưa một lần nào Gojou có thể đánh thức con bé thành công cả, hầu như Getou là người đánh thức nó. Chính điều này khiến cho Gojou hạ quyết tâm đánh thức được đứa con bé bỏng này....dù hơn một tuần rồi cậu vẫn chưa thành công.
Gojou vẫn ráng đánh thức con bé, dù cho nó đang ngủ ngon tới mức liếm mép vì mấy món ngọt trong giấc mơ.
- Yuki à, dậy nào con yêu. Con không dậy là ta giận con đó!!
Gojou dở giọng làm nũng, khiến cho Getou trong bếp phải nhòm qua để ngắm trọn dáng vẻ làm nũng con gái kia, mà đối với anh, nó còn đẹp hơn cả khi Gojou thở dốc dưới thân anh và cầu xin tha thứ.
-Thôi được rồi Satoru! Để tớ đánh thức con bé dậy cho, cậu đi trông nồi cà ri trong bếp giúp tớ đi.
Getou mỉm cười, thở dài. Anh đón lấy Yuki từ tay Gojou, nhìn cái biểu cảm có chút hờn giận của con người m9 mà khẽ đếm trong lòng....
Lần thứ 10 không thành công...
Yuki đang ngủ ngon trên tay Gojou, bỗng nhận thấy sự thay đổi khi được Getou ôm, liền khẽ trở mình mở mắt. Đôi mắt thơ ngây khép hờ chậm rãi hé ra, bàn tay nhỏ xíu nắm góc áo anh có chút run rẩy.
-Yuki ngoan, dậy đi con. Con mau xem, trời sáng rõ rồi kìa. Ta có nấu món con thích đấy, con không dậy là ta sẽ cắt phần cơm của con nha!
-Ưm...ba ơi....
Con bé ham ăn này thật là.. Chỉ cần nghe tới việc cắt phần cơm sáng thôi cũng khiến nó hoảng sợ mà dậy rồi, nhỡ đâu sau này có thằng nào lấy bánh kẹo dụ nó, có khi nó tình nguyện theo về nhà ấy chứ không phải đùa đâu...
Đôi mắt Yuki mở to. Con ngươi màu lam thoáng chút không cam tâm. Con bé liếc Getou, buông một câu ngái ngủ.
- Chúc ba buổi sáng tốt lành! Con yêu ba nhiều lắm.❤
Getou đặt Yuki xuống sofa, hôn trán con bé rồi nựng má.
-Sớm an, ta cũng yêu con!
Yuki dụi dụi mắt như một bé mèo con, nhảy xuống khỏi sofa rồi chạy vô phòng bếp chứa đựng mùi thơm ngào ngạt của nồi cà ri đang sôi sùng sục. Gojou đang nêm gia vị, nhìn thấy Yuki thì ngay lập tức giả vờ không để ý tới. Thì ai biểu cậu gọi cả năm lần bảy lượt mà con bé không thèm dậy, trong khi vừa vào tay Getou một cái liền tỉnh rụi. Cái này có tính là con bé phân biệt đối xử với cậu không đây???
BẠN ĐANG ĐỌC
|GeGo| [Gia Đình Nhỏ]
FanfictionKhi Getou và Gojou có một bé con xinh xắn? Câu chuyện thường ngày của gia đình nhỏ sẽ ra sao?