Chúng ta

499 55 1
                                    

Snape đã tỉnh dậy được hơn một tuần và vẫn phải nằm im trên giường bệnh. Di chứng từ vết cắn khiến cơ thể hắn tạm thời không thể cử động, thế nhưng những cơn đau âm ỉ và dai dẳng thường giữ hắn tỉnh táo thay vì thiếp đi trong nỗi buồn chán. Lúc này, nó cũng giúp hắn nhận ra dù không cần mở mắt, rằng cánh cửa phòng bệnh vừa được hé mở trong thoáng chốc, như mỗi đêm.
Hắn nằm đó, lắng nghe tiếng hít thở khe khẽ của một người khác, dù có vẻ trong phòng chẳng có ai khác ngoài hắn. Hắn biết y đang ở ngay đây, dưới tấm áo khoác tàng hình.
Kẻ được chọn.
Đứa bé sống sót lại sống sót thêm một lần nữa.
Và thật ngạc nhiên là hắn cũng vẫn chưa đến xưng tội trước mặt Merlin.
Hắn tự hỏi lý do nào khiến Kẻ được chọn xuất hiện ở đây. Một lời ác chú xứng đáng dành cho kẻ đã hại chết cha mẹ y? Sự phán quyết với cái gã đã kết liễu vị trưởng bối đáng kính? Hay cả lời chất vấn về sự đối xử bất công và cay nghiệt trong suốt quãng đời học sinh của y? Dù là gì đi chăng nữa, hắn cũng vui lòng tiếp nhận. Có vẻ chúng tốt hơn cái cách hắn trốn tránh vào đêm cuối ấy, khi hắn cho rằng mình đã sẵn sàng để giải thoát bản thân khỏi gông xiềng tội lỗi.
Thế nhưng Kẻ được chọn vẫn mãi lặng thinh.
.
Harry đứng đó, lẳng lặng đếm từng nhịp thở của người kia. Bờ ngực khẽ phập phồng, cơ thể gầy gò giấu dưới lớp chăn dày nặng. Nghe nói hắn trở nên sợ lạnh. Vết cắn trên cần cổ đã lành, giờ chỉ còn là một vết sẹo dữ tợn, nhưng y biết những cơn đau chưa bao giờ tan đi. Và có lẽ, đôi môi kia sẽ không bao giờ cất lên những lời cay nghiệt được nữa, dù cho lúc này y có khao khát được nghe.
Nhưng ít nhất, hắn còn sống – điều mà y buộc phải xác nhận mỗi đêm mới có thể đi vào giấc ngủ.
Người trên giường bệnh dường như đã ngủ.
Có điều Harry biết, rằng Snape biết y đang ở đây. Giống như trong những đêm y khoác áo tàng hình lang thang theo hắn khắp những hành lang trong lâu đài, y biết rằng hắn biết.
Thế nên y cũng hiểu, đêm ấy trên tháp Thiên Văn, hắn biết rằng y đang có mặt. Lời nguyền giết chóc ấy không chỉ giết chết thầy Dumbledore, giết chết linh hồn Snape, mà còn kết liễu cả phần nào đó trong y, một phần vẫn ôm giữ sự tin tưởng và thấu hiểu – có lẽ từng có - giữa họ.
Cơn đau thắt ngực thình lình ập tới khiến y suýt khuỵu ngã bên giường bệnh. Y há to miệng, cố gắng hít thở thứ không khí đặc quánh. Bàn tay lạnh ngắt quờ quạng kiếm tìm và tưởng chừng bị bỏng khi chạm phải vết sẹo gồ ghề của người kia. Thế nhưng lạ thay, dường như y lại đã cảm nhận được nhịp đập yên ả của trái tim mình trong lồng ngực.
.
Cảm giác lạnh lẽo khi đầu ngón tay chạm vào vết sẹo khiến Snape thoáng sửng sốt. Hắn cân nhắc giữa việc mở mắt lên án sự "xâm nhập bất hợp pháp" này hay làm ngơ để cố vớt vát lại một đêm yên bình. Nhưng xúc cảm ướt át nơi gò má khiến mọi hành động và suy nghĩ của hắn bị gián đoạn.
Snape nhớ về đêm ấy, khi nanh độc của Nagini ghim vào cần cổ và máu chảy ồ ạt. Hắn thấy sinh mệnh của mình trôi dần đi theo những sợi ký ức lấp lánh. Đó là ánh sáng tốt đẹp từng rọi soi cuộc đời hắn, nhưng cũng là lời nhắc nhở về tội nghiệt mà hắn đã gây ra.
Phải rời bỏ chúng vào phút cuối của cuộc đời, hắn hơi luyến tiếc.
Nhưng hắn vẫn trao đi.
Một lần sau cuối, hắn bảo vệ và dẫn lối cho đứa trẻ này, dù cho đó là con đường để nó "chết vào đúng thời điểm".
Bàn tay y ấn chặt xuống vết cắn hòng ngăn dòng máu đào, nhưng vô ích. Nọc độc dần lan ra, nỗi đau cắn nuốt mỗi một tấc máu thịt trên người hắn.
"Hãy nhìn ta!"
Vào khoảnh khắc ấy một giọt nóng hổi lặng rơi từ đôi mắt biếc xanh, như đốt cháy da thịt hắn.
Tim Snape nhói đau, chẳng phải do nọc rắn.
Đừng khóc. Xin hãy căm ghét ta, cho đến giây phút cuối cùng.
Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, hắn thoảng nghe thấy tiếng hót phượng hoàng cùng tiếng nỉ non.
"Xin thầy, hãy ở lại!"
Hắn đã nhớ ra.
.
Harry lại từ chối lời đề nghị cùng đi thăm giáo sư Độc dược của Ron và Hermione. Hai người bạn nhìn y với ánh mắt buồn bã. Trước thái độ mâu thuẫn của y – làm mọi điều để chứng minh sự trong sạch và lấy lại vinh quang xứng đáng cho người thầy cũ, nhưng từ chối thăm hỏi hay gặp mặt – họ xót xa nhưng chẳng thể phán xét hay khuyên lơn.
Họ hiểu, giữa hai người có nhiều thứ hơn là nỗi căm thù và áy náy, những ân nghĩa và nợ nần.
Trong màn đêm, Harry nương theo ánh trăng để ngắm nhìn gương mặt người đang say ngủ. Thật ra y chẳng hề tránh né việc "gặp mặt". Có điều bóng đêm sẽ giúp người ta che giấu đôi điều – những thứ mà khoảnh khắc đối mặt cũng là lúc cần phải xóa đi, để mọi thứ trở lại vị trí vốn có.
Mà y lại muốn giữ chúng lại, dù chỉ là cho riêng mình.
Y nghĩ đã đến lúc y cần thật sự rời đi.
Trên mặt tủ đầu giường, một chiếc lọ thủy tinh chứa thứ chất lỏng lấp lánh nằm lẻ loi.
.
Một chiều nắng đẹp hiếm hoi, Snape rốt cuộc rời viện Thánh Mungo và trở về ngôi nhà ở đường Bàn Xoay. Hắn dùng cách của Muggle, mở rộng cửa để nắng chiều vàng như mật chảy tràn vào căn nhà vẫn luôn tối tăm và lạnh lẽo. Một nơi không mang hồi ức gì tốt đẹp, nhưng là một chốn về an toàn.
Hắn bước vào mà không đóng cửa lại, như đang chờ đợi một điều gì đó, hoặc một ai đó.
Snape buông mình xuống chiếc ghế bành bọc da đã cũ sờn, ngửi mùi ẩm mốc trong không khí, nhưng không thấy lạ lùng khi đồ đạc trong phòng chẳng hề vương bụi.
Lửa tự động bùng lên trong lò sưởi âm tường, sự ấm áp ôm lấy những ngón tay giá buốt.
Chiếc lọ thủy tinh rỗng không được đặt trên chiếc bàn thấp bên cạnh hắn.
Hắn ngồi từ hoàng hôn cho đến đêm khuya, từ khi lửa cháy bập bùng đến khi than đã lụi.
Cho đến khi cánh cửa gỗ trước mặt từ từ khép lại.
Sự im lặng kéo dài bị phá vỡ bởi một tiếng gọi khàn đặc, thô ráp như phát ra từ một cuốn băng cát-xét bị xước.
"Har-ry."
Tựa như câu thần chú hóa giải lời nguyền, lớp vải lóng lánh của áo khoác tàng hình trượt dần xuống để lộ ra một cái đầu bù xù. Đôi mắt xanh biếc phía sau cặp kính tròn nhìn sâu vào trong mắt hắn.
Cánh môi hé mở chừng như muốn giải thích, hay truy hỏi, hoặc tỏ bày, nhưng cuối cùng chỉ nhoẻn cười cất tiếng:
"Chúng ta đều cần có nhau."
---
"We all need someone to stay."
Chúng ta đều cần ai đó níu giữ mình lại cõi đời này.
Nguồn ảnh: @乏電水 (Tên cũ: 臆症灯)
—-
Happy birthday, Harry! 🎂

🎉 Bạn đã đọc xong Chúng ta - Snarry fanfic - Viết - One shot 🎉
Chúng ta - Snarry fanfic - Viết - One shotNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ