Phần 20: Lần đầu tiên có người.....

29 3 0
                                    

có 1 chút ngọt nha
================================================
Yuri tự hét lên với chính mình một cái tên mà theo cô đó là điều duy nhất cô có thể làm lúc này. Và trong thâm tâm của cô cũng đang thầm cầu mong ai đó sẽ nghe thấy được lời kêu cứu trong thầm lặng này của mình. Trong lúc đó, thì ở ngoài xe đang trở nên náo loạn hơn bao giờ hết,  Chaenie! Sao rồi, tìm được cách liên lạc với YR chưa?", "Cảnh sát Kwon, đội đặc nhiệm đã đến đông đủ hết chưa?", bla...bla...bla. Duy trong số đó chỉ có một cô gái tuyệt nhiên im lặng, nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng vào căn nhà đang được khóa kín kia. Được một lát thì cô gái đó cũng lạnh lùng lên tiếng
-Nako! Bảo cảnh sát vào được rồi
Nako dù đang bận liên hệ với cảnh sát ở khắp mọi nơi nhưng khi nghe YN nói vậy thì cũng hơi quay đầu nhìn nó mà ngờ ngợ hỏi lại "Chị chắc không? Nếu vào không đúng lúc thì sẽ phá hỏng hết công sức hôm nay đó". Nó hơi im lặng, nhưng rồi bỗng hét lên trong cái nhìn ngỡ ngàng của Izone"CHỊ BẢO LÀ MỌI NGƯỜI MAU XÔNG VÀO. JO YURI ĐANG GẶP NGUY HIỂM". Sau tiếng hét của YN thì Chaeyeong cũng lập tức nói ngay vào điện thoại "Tất cả! Thực thi"
Liền sau câu nói của Nako thì một đám đông cảnh sát đã được trang bị đầy đủ dụng cụ phá cửa tiến vào bên trong, và có cả Izone. Họ cũng rất nhanh chóng tìm ra được chỗ của tên Vũ Tuấn và Yuri đang ở, chĩa thẳng vào đầu hắn hàng chục cây súng khác nhau. "Vũ Tuấn, anh đã bị bắt. Mau buông dao xuống" - Cảnh sát Kwon lạnh lùng nói và hắn ta khẽ mỉm cười, rồi cũng đứng lên ngoan ngoãn đưa 2 tay lên trời. Cảnh sát lập tức khóa tay hắn lại bằng còng số 8, và dẫn đi. Trước khi rời khỏi hắn cũng không quên đứng trước mặt Yuri mà buông lời

-Thì ra Yujin đã có liên hệ trước với cảnh sát. Tôi sống 33 năm để rồi giờ phút chót lại thua một đứa con gái. Nhưng mà mấy người hãy chờ đó. Sẽ có người thay tôi tạo ra Azoth tiếp mà thôi. Vì nàng là đẹp nhất và là duy nhất. HAHAHA!!! - Hắn ta vô cùng bình tĩnh mà tuông ra một tràng cười lớn trong sự ngỡ ngàng của tất cả cảnh sát tại đây. Lúc này thì Izone mới có thể chen vào đám đông cảnh sát đang tập trung ở đây mà chạy đến chỗ Yuri. Khoảnh khắc họ nhìn thấy Yuri thì YN ngay lập tức cởi cái áo khoác dài của mình ra, phóng đến chỗ cô, đồng thời hét lớn đầy tức giận với những người xung quanh
-NHÌN CÁI GÌ HẢ? MUỐN TÔI MÓC HẾT MẮT RA KHÔNG? - Và YN đã cẩn thận choàng cái áo khoác của mình vào nửa phần thân dưới của Mạc Hàn. Còn cô khuôn mặt vẫn còn trắng bệch ra, chưa kịp hoàn hồn và khi đã thấy khuôn mặt vạn phần lo lắng của nó đang ở đối diện với mình nên nói trong khó khăn "Sao...sao lại đến trễ như vậy? Chiếc...chiếc...nhẫn...Xém...chút...nữa...tôi...tôi..." - Và Yuri chưa kịp nói hết câu thì đã gục đầu mình lên vai YN mà bất tỉnh. Izone nhìn thấy cảnh này thì quá đỗi kinh hãi nên đồng loạt hét lên "YURIII!!!". Nhưng YN thì lại khác, chứng kiến cảnh Yuri bất tỉnh trên vai mình nó chỉ lên tiếng vô cùng sắt đá "Các em, chuyện còn lại ở đây nhờ các em giải quyết hộ. Chị đưa YR đến bệnh viện trước". Và không kịp nghe Iozne nói gì nữa, YN đã bế một Yuri cơ thể đã mềm nhũng ra tự lúc nào ở trên tay mình, bình tĩnh đi giữa 2 hàng cảnh sát đã dạt sang 2 bên tự bao giờ. Thế nhưng, trái ngược với vẻ ngoài không quan tâm như lúc nãy thì khi đặt cô vào xe, nó đã dùng tốc độ nhanh nhất có thể để đưa cô vào bệnh viện. Một chiếc xe hơi thể thao màu đen lái với vận tốc gần 100km/h trên đường phố Seoul tấp nập nhưng lại vô cùng điêu luyện, và tuyệt đối không bị cảnh sát giao thông sờ gáy đến. Vì giờ đây trên chiếc xe đó là cái còi chuyên dụng dùng cho xe cảnh sát.

{Chuyển ver}[YulYen] NGười TrOnG HỒI ỨCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ