Hồ Diệp Thao cúi đầu , nhìn mũi chân , trong lòng không khỏi bất an , nếu cô giáo còn chưa tin thì làm sao bây giờ , đều là cậu không tốt hại Áo Tư Tạp bị cô giáo trách cứ , cậu thật vô dụng , nghĩ nghĩ ánh mắt có điểm đỏ , kì thật Diệp Thao cũng không phải loại người thích khóc lóc .
Hồ Diệp Thao chờ lão sư của mình nói gì đó , nhưng là cô vẫn không lên tiếng , cậu có chút nghi hoặc ngẩng đầu , thấy lão sư cũng đang ngẩn người .
Cơn xúc động đang muốn dâng lên lại dừng lại , Hồ Diệp Thao nhỏ giọng kêu : " Cô à ... "
Ninh Tịnh không phải hài tử ba tuổi , sẽ không bị Áo Tư Tạp nói câu đầu mà cứ thế cho qua , nhưng hiện tại Diệp Thao lại đối mình nói cùng Áo Tư Tạp là bạn bè , đây quả thật là sự tình mà nàng không nghĩ đến .
Hồ Diệp Thao tính tình thế nào nàng biết , nói chuyện có độ tin cậy rất lớn , là học trò mà nàng rất yên tâm , chính là có chút buồn , bình thường đối với ai cũng thực ôn hòa , ở chung thực ra không khó , nhưng cũng không có bằng hữu tốt nào , huống chi là Áo Tư Tạp khuôn mặt luôn lạnh lùng này , bọn họ cũng vừa mới biết nhau một ngày , thật sự khó làm cho người ta tin tưởng .
" Diệp Thao, em cùng trò ấy thật sự là ... "
Ninh Tịnh lấy lại tinh thần hỏi cậu .
" Em cùng Diệp Thao rất có duyên , rất muốn kết giao làm bạn bè "
Áo Tư Tạp tiếp lời mà Ninh Tịnh chưa kịp nói xong , nghiêng đầu nhìn Hồ Diệp Thao , ánh mắt trở nên ôn nhu , nói :
" Diệp Thao thực sự rất tốt ".
Vốn xấu hổ đến không dám nhìn ai , Hồ Diệp Thao quay đầu nhìn về phía Áo Tư Tạp , nghe hắn đánh giá chính mình , có chút ngượng ngùng , lại bởi vì Áo Tư Tạp nói bọn họ là bạn , trên mặt không chỉ có vui mừng , còn có chút không tin , cậu không thể tin được .
Áo Tư Tạp nhìn hốc mắt Hồ Diệp Thao có chút đỏ lên. , lông mi còn dính nước , biết đối phương nhất định vì chuyện của hắn mà sốt ruột , nghe được chính mình trong lời nói kia , lại thấy chính mình ở trong con ngươi trong suốt kia , bộ dáng thụ sủng nhược kinh , vui sướng trong lòng biểu lộ hết trên mặt , làm cho hắn tâm tư cũng không tự giác tốt lên , vẻ mặt cũng trở lên ôn hòa .
Vẻ mặt luôn lãnh khốc giờ đây dàn tan chảy , khóe mắt mang theo ý cười làm cho gương mặt càng thêm đẹp trai thậm chí có chút xấu xa , Hồ Diệp Thao nhìn đến mức nhất thời ngây người .
Ninh Tịnh nhìn đến khuôn mặt vẫn luôn lạnh băng cư nhiên cười lên , đối với Hồ Diệp Thao cảm thấy thực không nói lên lời . Xem hai người hỗ trợ nhau như vậy , cảm thấy bọn họ thật đúng là bạn bè tốt , nàng cảm thấy khả năng chính mình thật sự hiểu nhầm , bất quá cũng thực vui mừng , Hồ Diệp Thao với bạn mới ở chung tốt như vậy , còn trở thành bạn bè tốt , thật là chuyện hay .
" Khụ , khụ , Áo Tư Tạp , xin lỗi , là ta hiểu lầm trò " .
Ninh Tịnh không phải cái loại tiểu nhân , hiểu lầm học trò mình cũng hào phóng giải thích .
" Không có việc gì , cô , bọn em có thể đi chứ ? "
Áo Tư Tạp vốn không thèm để ý , nhớ tới Hồ Diệp Thao đi học còn rất chăm , chủ động đưa ra ý kiến rời đi , không muốn chậm trễ việc học của Hồ Diệp Thao .
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Diệp Tư ] Được thiếu gia ngồi cùng bàn bá đạo sủng ái
FanfictionĐây là fic mình xin được và chuyển ver sang . Tác giả : Tiêu Hòa Tương Thủy Editor : humoiduocdoc Nguồn : wattpad humoiduocdoc _________________________________________________ Người chuyển thể : Trần Mai Chi Thể loại : Đam mỹ , hiện đại , hào môn...