shmily

1.9K 201 5
                                    

xin chào, formyliuyu đây ạ.

mình đang thực hiện một cái 30-day writing challenge (nhưng mình sẽ viết cách ngày chứ không liên tục trong 1 tháng được huhu) và "shmily" là oneshot của ngày thử thách thứ hai. mình đã viết được cho 3 ngày về 3 cp lần lượt là tuỳ hân khoá vũ, bạo phong châu vũ và hảo đa vũ và mình sẽ đăng nốt shot còn lại vào 21:00 ngày mai. sau đó mình sẽ tạm dừng đăng cái oneshot trong challenge này lên wattpad và thay vào đó mình sẽ đăng trên blog Hạc Lai Cá của mình, khi nào thực hiện được 1/2 challenge mình mới tiếp tục đăng lên đây. mục đích của việc này là để mình chăm hơn, như là lập flag cho bản thân phải đi được nửa đoạn đường mới được đăng lên wattpad vậy. tại vì wattpad là trụ của mình nên chắc mình sẽ dùng nó làm động lực, một phần nữa là để xem trước mình viết được đến đâu để lúc đăng lên wattpad có thể chia mục truyện theo cp hay theo ngày tuỳ theo tình hình. mình đã nói nhiều hơn về cái challenge này trên blog rồi nên mọi người có thể lên xem để tìm hiểu, link mình đặt ở phần mô tả trên profile mình nhá ♡

Day 2: Getting married

Lưu Vũ chầm chậm hút một hơi thuốc, qua một chút lại nhả khói ra. Thời tiết đêm nay có vẻ lạnh hơn bình thường, anh đã đứng hút gần nửa bao thuốc nhưng chung quy vẫn chưa cảm thấy ấm hơn được chút nào.

Châu Kha Vũ đẩy cửa bước ra ban công, lưng tựa vào tay vịn, đưa tay đến cuỗm lấy điếu thuốc của đối phương rồi lại đặt lên miệng mình hút, sau đó chầm chậm nói. "Anh hút thuốc ít thôi."

Lưu Vũ ngước nhìn người bên cạnh, sau đó lại bật ra một nụ cười mỉa. "Em hút được còn anh thì không? Sự quan tâm này của em có chút miễn cưỡng quá rồi."

Châu Kha Vũ nhất thời không đáp lời, xoay lưng lại nhìn quang cảnh ở trước mắt. Bắc Kinh về đêm vô cùng nhộn nhịp, các toà nhà treo bảng LED nối với nhau tạo thành một dãy màu linh động như sắc cầu vồng, ở phía xa xa là quảng trường đông người qua lại, băng trên con phố lần lượt là các cặp đôi, nhóm bạn, rồi lại đến các gia đình, nhìn vào đã cảm nhận được sự vui vẻ ấm cúng.

Bất quá chỗ hai người đang đứng như có một bức tường ngăn cách với thế giới giàu sức sống ngoài kia, người đời cảm thấy vui vẻ bao nhiêu, bọn họ lại cảm thấy hiu quạnh bấy nhiêu. Chắc là do bọn họ đã lăn lộn, nếm phải quá nhiều trái đắng của cuộc đời rồi, loại hạnh phúc đơn thuần này thu vào những cặp mắt ấy đều trở thành một màu xám xịt, vô vị.

Châu Kha Vũ sau một lúc lâu lại lên tiếng. "Anh, ngày mai em kết hôn rồi."

Lưu Vũ duy trì giọng điệu châm biếm. "Anh biết chứ, cha của em đã nhờ người gửi thiệp mời cho anh đấy. Thấy anh từ chối nhận lại càng gửi nhiều thêm, thư mời thông báo ngày trọng đại của em phỏng chừng đã lấp đầy thùng thư ngoài cửa của anh rồi." Anh sau đó hạ thấp âm lượng xuống một chút, cốt yếu là không để người kia nghe thấy. "Cùng là người quen biết với nhau mà lại. . ."

Phải, Lưu Vũ nghĩ mãi cũng chẳng thông tại sao người lớn cứ phải hà khắc với bọn họ như thế. Châu Kha Vũ quen biết anh cũng lâu rồi, thời gian bọn họ thân thiết với nhau đủ dài để cuốn album kỷ niệm kia mở đầu bằng những loạt ảnh hai người lúc còn học mẫu giáo, đủ dài để cả hai cùng nhìn nhau trưởng thành, đủ dài để thốt ra những lời thề non hẹn biển, rồi lại đủ dài để bọn họ nhìn lại rồi phát hiện bản thân mình đã thay đổi đến mực nào, mối quan hệ tốt đẹp này đã bị ảnh hưởng ra sao.

bạo phong châu vũ | nc-18 | shmilyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ