"Khôngg ! anh là ai, đừng...đến gần đây, có ai ở ngoài đó không cứu tôi với" - Em hét lớn giọng thảm thiết.
“Suỵt! Ngoan nào!!”
"Anh đã khó khăn lắm mới tìm được cưng đấy, con điếm hư hỏng!" - Giọng khinh bỉ.
"Tôi với anh đã quen nhau đâu chứ!" - Em hét lớn làm hắn tức tối.
"Câm mồm ngay cho tao phiền chết được."
...
"Trẻ vị thành niên sao? Thú vị rồi đây." - Hắn gieo cho em một cái nhìn dâm tà.
"Đừng động vào đó...ứm...làm ơ...ơn, chỗ đó không được."
"Nơi này còn chưa kịp nhú lông mà đã hư hỏng như vậy, DƠ BẨN." - Hắn buông lời phỉ báng.
...
Bốpppp
Hắn đánh thật mạnh vào mông em và ra lệnh.
"Chổng mông cao lên cho tao" - Hắn quát nạt vì em cứ chống cự mãi, khiến hắn không hài lòng tí nào.
Người đàn ông này chưa bao giờ bị phụ nữ cự tuyệt, em chính là người đầu tiên. Là bông hoa duy nhất mọc ở chốn sa mạc khô cằn này.
Em thật không biết lượng sức mình hay sao, mà lại dám chống đối hắn? Những người khác dù một chữ cũng không dám hé lời, còn em, lấy cái quyền gì chống lại?
Hắn ghì chặt eo em ra vào từng đợt mạnh mẽ, phòng cho em có ý định muốn trốn thoát. Nhưng em cũng quá mệt không còn tí sức lực nào để chống chọi, cơ thể bắt đầu mềm nhũn ra.
"Nhẹ nhẹ lại...á..áaaa" - Em bé thật không thể nào chịu nỗi nữa rồi, em nấc lên theo từng cú thúc, nó mạnh đến nỗi như xé nát mọi thứ trong em.
Em ngất lên ngất xuống chắc cũng phải hơn chục lần, tuy vậy người đàn ông trước mặt vẫn không có dấu hiệu của sự mệt mỏi, vẫn dùng dương vật to lớn đầy gân guốc thúc mãnh liệt cô bé đang không ngừng rỉ nước.
Khắp căn phòng ngập tràn mùi tình dục, những âm thanh nhớt nhát đến tột cùng. Đây có lẽ sẽ là một bi kịch kinh hoàng, mà em chẳng thể nào quên...
☆☆☆
Một buổi chiều hoàng hôn hồng rực, em nhanh chống xếp gọn đồ đạc để kịp chuyến xe buýt cuối cùng, chuyển đến một thành phố mới, một cuộc sống mới, em sẽ tạm thời xa ông bà, xa vùng quê thanh bình đã gắng liền với em 16 năm thanh xuân.
Young Jiah, một cô bé hiền lành với nét đẹp thuần khiết tựa như nàng công chúa bước ra từ chuyện cổ tích, song như thế cuộc đời em cũng mang rất nhiều bất hạnh, bố mẹ em đã ly hôn từ khi em mới 8 tuổi, họ đã nhẫn tâm bỏ em lại cho ông bà ngoại rồi cao chạy xa bay cùng với gia đình mới, hạnh phúc bên những đứa con của họ. Bỏ mặc em sống chết ra sao.
Nhưng nhờ tình thương vô bến từ ông bà ngoại em đã trở thành một thiếu nữ hiền lành, ngây ngô. Thành tích học tập của em cũng rất đáng nể phục.
Chinh phục được suất học bổng toàn phần từ trường cấp 3 Chungshin nổi tiếng bậc nhất ở Seoul, ngôi trường chỉ dành cho nữ sinh.
BẠN ĐANG ĐỌC
kth | RAPE [21+]
FanfictionVào đây nào cưng ! Nơi này sẽ giúp cưng giải tỏa mọi muộn phiền ! Đau đớn, tuyệt vọng đều có đủ !