1.

1 1 0
                                    


Jeon Jungkook, một thanh niên hai mươi hai tuổi với làn da trắng hồng xinh xắn, đôi mắt chớp chớp to tròn long lánh, đôi môi chúm chím cùng với răng thỏ cực kỳ đáng yêu. Tính tình hoạt bát, nhanh nhạy. Thế nhưng với gương mặt khả ái cùng với tính cách đó con gái thời này họ lại hoàn toàn không có hứng thú, toàn đổ dồn vào yêu mấy anh xã hội đen hung dữ hoặc mấy anh tổng tài kiệm lời đáng ghét thôi.

Đó là Jungkook nghĩ thế.

Mang tâm trạng chả sao cả, trong tám tỷ người này chẳng lẽ không có lấy một người thích cậu hay sao. Không bây giờ thì mai này, sớm muộn cũng có một nàng công chúa bước vào đời mình thôi.

Jungkook cuối cùng cũng tốt nghiệp đại học cùng với tấm bằng xuất sắc A+, nhờ đó cậu dễ dàng trúng tuyển vào một công ty bất động sản bậc nhất Seoul, thành công mở ra tương lai tươi sáng hơn cho bản thân.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, để có được cơ hội tốt như ngày hôm nay bản thân Jungkook đã phải cố gắng hơn rất nhiều ở trường đại học, ngày thì cần cù học tập, đêm lại đi làm thêm để gom góp từng đồng trang trải chi phí học tập cũng như sinh hoạt hằng ngày nên thể chất và sức khoẻ của cậu đã sớm bị bào mòn theo năm tháng.

Nhưng không sao, chả hề gì. Chỉ cần có nơi làm việc thật tốt, lương thật nhiều, nhanh chóng thăng chức là sẽ có thể kiếm được một người vợ để yêu thương, để ngày đêm ở bên nhau hạnh phúc đến già cùng con cháu là mãn nguyện rồi.

Nghĩ đến đó tâm trạng mệt mỏi của Jungkook như được vực dậy khỏi hố sâu, cậu bật khỏi giường, rải bước đến tủ quần áo, lấy ra bộ vest màu xanh navy chính hiệu mà bản thân phải bấm bụng lắm mới dám bỏ ra cả năm tiền lương làm lụng ở rạp chiếu phim để mua về.

Vì cậu đơn giản nghĩ rằng dù sao ngày mai cũng đã chính thức là nhân viên của một công ty uy tín hàng đầu Hàn Quốc, đâu thể cứ mặc mấy bộ vest cũ kỹ bám đầy bụi lẫn những lỗ to nhỏ chi chít như vậy mà đi làm chứ. Thật là không nên.

Cầm bộ vest trong tay, Jungkook cứ hết yếm lên người rồi lại sờ sờ vào chất liệu cực đỉnh của nó, đôi môi chúm chím chu nhẹ ra, dùng má cọ cọ vào chất liệu vải một hồi lâu rồi lại thầm nghĩ "Không biết em nào may mắn mà lấy được mình đây, thiệt là mong chờ quá đi".

Sau một hồi tự luyến, Jungkook cũng chịu mò lên giường, nhắm mắt vui vẻ mà chìm vào giấc ngủ. Chuẩn bị cho một tương lai tươi sáng.

Nhưng mà ... Người tính không bằng trời tính.

Sáng sớm hôm sau trên đường lớn xe lao vun vút, một cậu thanh niên mặt mày xinh xắn, một thân vest xanh đang rất vui vẻ mà ... Đạp xe đạp đi làm.

Đúng vậy, đạp xe đạp, chính vì bởi đã dốc hết tiền mua bộ vest mà cậu không hề nghĩ đến bản thân vẫn dùng chiếc xe đạp trúng thưởng từ thử thách uống hai mươi chai sữa chuối trong vòng năm phút cách đây hai năm.

Với cả cậu đã phải cố gắng lắm mới dành được chiếc xe đạp này, dễ gì mà vứt đi chứ.

"Dù sao thì đến công ty cũng sẽ chẳng ai biết mình đạp xe đi làm đâu" Jungkook nghĩ thầm.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Aug 31, 2021 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[VKOOK] Đền BùNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ