III. [Inui Seishu|Non-couple] Seishu có một mong muốn

274 27 8
                                    

Warning: lệch nguyên tác, OOC.

Dựa trên cfs #5610 được đăng ở Đài phát thanh Tokyo卍Revengers (không giống hoàn toàn)

───────

Seishu có một mong muốn.

.

Seishu cầm ốc vít trên tay, em tỉ mẩn đo và xem xét những vật dụng nhỏ bé, đôi tai vẫn lắng nghe một giọng nói phát trong tâm trí.

"Seishu, nếu được thực hiện ước muốn, em sẽ làm gì?" - Cô gái nhỏ vươn mình, tay vuốt từng sợi tóc mang màu nắng sớm. Cô nhìn đăm đăm về phía em, chất giọng bỡn cợt nhẹ nhàng cất lên.

Seishu ngẩn người trong phút chốc, em quay đầu, trông về cô nàng mang mái tóc bạc, khoác trên mình chiếc váy trắng tinh khôi, đôi môi hồng nhoẻn miệng cười. Hai cẳng chân trầy xước còn rỉ chút máu, hai cánh tay thanh mảnh được giấu dưới lớp băng vải dày. Đôi con ngươi màu oải hương sớm không còn tia sáng, chỉ sót lại chút âm u của những ngày mưa ngâu.

Từng bước đi thật nhẹ, cô ngân nga bài hát cũ, đôi chân nhỏ bé vẫn thoăn thoắt di chuyển. Xoay vòng, xoay vòng và xoay vòng. Cô nhún nhảy, bàn tay gầy gò hướng về phía Seishu thay cho lời mời.

"Inupee, mày nhìn gì vậy?" - Draken cầm thùng xăng, tay đặt lên bả vai em lắc nhẹ.

Seishu lắc đầu ngao ngán, em đặt bánh xe trên nền đất, tay mân mê từng chi tiết được khắc trên bánh. Thiếu nữ nhận ra em chẳng chú ý đến mình liền phụng phịu, chạm vào bả vai em, phả hơi vào đôi tai khiến chúng ửng hồng.

"Này chú ý đến chị đi Seishu!"

"Đừng nháo, chị có thể ngồi yên một chỗ được không, mọi người không thấy chị nên họ sẽ nhìn em như thằng điên mất." - Seishu thì thầm, âm thanh trong cổ họng phát ra thật nhỏ, đủ cho mình em và 'người' kia nghe thấy.

"Không chịu đâu, Seishu phải trả lời câu hỏi của chị cơ. Chị thắc mắc nếu được thực hiện ước muốn, em sẽ làm gì?" - Cô vòng tay qua cổ em, dính chặt lấy tấm lưng nhỏ nhắn.

Seishu khẽ run do hơi lạnh cô mang đến, đôi lông mày thanh tú nhíu chặt, em khó chịu gỡ tay cô song chẳng thể chạm vào. Nhìn dáng vẻ em cằn nhằn do bất lực, cô cười thật lớn, chẳng mảy may chú ý đến chiếc váy đã nhuốm sắc đỏ tươi.

Em lau tay vào chiếc khăn trên kệ, ngước mắt hướng lên chiếc đồng hồ trên tường. Seishu xin phép Draken về sớm hơn thường ngày. Em kéo tay ga, phóng đi ngay lúc cơn mưa cận kề. Từng giọt nước rơi tí tách ngoài đường, gột rửa bụi bẩn khắp Tokyo sau hai tháng dài đằng đẵng chẳng có cơn mưa nào ghé thăm. Seishu mua một bó hoa hướng dương sau đó vội vã chạy xe về nghĩa trang gần đó. Em xách xô nước, cọ rửa sạch sẽ ngôi mộ của người thân. Thiếu nữ trên ảnh tươi cười như chào đón em tới thăm, tay ôm một bông hướng dương, mái tóc mang màu của nắng, không nhuốm chút bụi trần. Seishu thắp cho chị nén nhang, đặt bó hoa chị thích nhất vào lọ, em vuốt ve tấm ảnh, khóe môi nhếch lên nhưng đầy cay đắng. Akane vẫn dáng vẻ ấy - xinh đẹp tựa thuở niên thiếu năm nào. Chị luôn là ánh dương trong lòng người ấy, là tín ngưỡng cao đẹp nhất cả đời gã.

Em châm điếu thuốc, rít một hơi thật sâu, để cái xúc cảm khô khốc ấy bao trùm hai lá phổi. Seishu vốn chẳng có thói quen hút thuốc song mỗi lần đến dịp giỗ của chị, em chẳng kìm được đau xót mà hút một điếu. Seishu tiếc cho người thiếu nữ ra đi vào độ thanh xuân tươi đẹp, thương cho người con trai ở lại với lời hứa năm xưa chẳng thành và xót cho em - người sống tựa một kẻ thay thế. Sự ra đi của chị để lại biết bao thương đau, đồng thời mở ra chuỗi ngày khốn khổ của em. Chị qua đời 12 năm, đồng nghĩa với việc em đã làm người thế thân được 12 năm. 12 năm - không quá dài cũng chẳng ngắn nếu so với đời người, song nó chính là nhát dao cứa vào tim em từng giờ từng phút.

[Tokyo Revengers] [Multicouple] Chuyện Nhà NọNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ