𝐬𝐨𝐥𝐢𝐭𝐮𝐝𝐞

216 21 1
                                    

    Sau ngàn chặn đường tôi đi, dường như chỉ muốn tĩnh lặng để làm việc tại quán cà phê cổ kính, xung quanh không ai phù hợp để dung hoà, lẵng lặng một mình vậy. Thật tuyệt vì không ai màng một lời tới những gì đang làm, tắc cafe ngọt lịm ngày nào cũng dần vơi đi ít đường rồi thành vị đắng nuốt.

   Cảm giác quên đi vị đắng nhưng quên đi cuộc sống này không cần thêm đường, sự ngọt ngào trăng mật cũng thành gia vị kiệt quệ và tề tụy nhất. Tình yêu cũng vậy, cõi nguồn của mật hoa và đau đớn.

  Đã lâu rồi, tôi chưa được thở phào nhẹ nhõm khi xong việc, nhưng tôi muốn trụ ở đây lâu hơn. Bất chợt cơn mưa nặng hạt kéo đến, sương lạnh kéo đến làm da thịt cứng đờ lại, cảm giác dễ chịu đến lạ.

Một góc tôi tìm đến ở quán cafe, khuất sau ánh đèn lung linh là cửa sổ trên cùng, thấy được sự cô đơn vô hồn. Khung cảnh êm đềm tối sầm lại, một tiếng tắc khi hạt mưa rơi trên mái hiên, âm thanh của sự thanh thãn trong tim.

Giá mà có ai bảo tôi sớm hơn rằng hãy bình thản lắng nghe cơn mưa, đừng hoảng sợ vì cơn mưa dành riêng cho tôi mà. Giấu đi những tiếng khó uất ức, nghẹn ngào rồi tự lau lấy..

Họ bảo tôi là phù thủy tình yêu, nực cười vì tôi không biết bản thân thực sự yêu chưa? Nó trông ra làm sao? Cảm giác thế nào? Nhất thời hay lâu dời?.

Chỉ có thể cho những lời khuyên trong kinh nghiệm tôi mang, lời nói hữu ích với họ hơn những gì tôi nghĩ. Nhưng chưa từng hữu dụng với người nói, ai cũng thắc mắc lí thuyết về tình yêu là gì?

Tình yêu không có lí thuyết, chỉ có kết quả nó mang lại. Hai người đã trồng được trái gì sau khi trải qua? Trái đắng. Tình yêu qua đi để lại gì? Để lại những vết thương của tình cảm không còn.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 17, 2021 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

𝐬𝐨𝐥𝐢𝐭𝐮𝐝𝐞 /𝐧 /Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ