4. ( Rink ) người chiến thắng cuối cùng

518 32 50
                                    

Truyện hoàn toàn thuộc về tôi nhưng các nhân vật trong truyện không thuộc về tôi.
Thể loại: chém giết nhau tới chết,vv...

Thề là từ nay chỉ gõ trên điện thoại...

______________________________________

Ánh mây đen che lấp cả bầu trời, một màu đen xì chả lấy một chút ánh sáng.

Mặt trăng hiện tại quá bé nhỏ để có thể lọt chính tia sáng của nó xuyên qua những vần mây dày đặc. Gió lớn, cứ tưởng như sắp có bão, cuồn cuộn theo trời, lá cây, bụi rậm bay loạn xạ, trông như một cuộc chiến vô định của những con côn trùng vô xác định.

Xung quanh chả khác gì kết thúc thế chiến thứ nhất của thế giới, tàn phá vô cùng.

Nửa khu rừng bị quét sạch, cây cối đổ ngã liên tục, khói bụi ô nhiễm một vùng trời. Dưới đất xơ xẩy, đất đá tứ tung, nhiều chỗ lỗ to lỗ nhỏ chi chít.

Tiếng cháy lách tách của lửa kêu ầm ĩ, hầu như chỗ nào cũng có, nhưng chúng vẫn quá bé nhỏ để có thể soi sáng ngay cả trong khu vực của chúng.

Mực loang lổ khắp nơi, đủ sắc màu, dây xanh sợi siêu dài sợi ngắn cũng nằm hàng đống trên đất.

Error đã tàn phá một đất nước mà Ink, đảm nhiệm vai trò bảo vệ nó trong nhiều vị hiền giả, chứng kiến nó sắp kết thúc ngay khi cậu vừa đi viếng mộ người bạn cũ chưa được bao lâu.

Gạch đá khắp nơi, xác chết la liệt, cảnh tượng đẫm máu không từ nào có thể diễn tả.

Ink, " bạn thân " của Error, đã điên loạn lao đến một sống một chết với hắn. Error cứ nghĩ cậu chỉ như mọi lần hai người đánh nhau thôi, nhưng đó lại là một sai lầm lớn.

Quá lớn, để có thể gọi nó là sai lầm.

Error liên tục dính đòn chí mạng, ngạc nhiên trước sự điên loạn của Ink, hắn biết sinh tử mỗi người một cái, bèn lao theo lao, không lường trước hậu quả tai hại.

Trận chiến kéo dài đến tận gần sớm.

Tiếng gà gáy ó o mỗi sáng đã không còn, chỉ có tiếng lửa lách tách, đôi khi có tiếng gạch đổ hàng loạt, cùng tiếng gió hiu hiu.

Tất cả trộn lẫn lại với nhau, tạo nên một bản ca bi thảm, tiếng nhạc chao ôi quá thương tâm.

Đó chính là lúc Error nhận biết mình đã cận kề ranh giới sự sống và cái chết.

Hắn gục tựa dưới lưng một cây thông khổng lồ, nó vốn đã được hơn một trăm năm tuổi, nhưng giờ chỉ còn gốc rễ và nửa thân trên đã nằm trên đất.

Thở hồng hộc, máu từ đầu, cổ, tay chân, bụng, lưng chảy khắp người, cả người hắn tắm trong một màu đỏ tươi trông khá " quý phái ".

Hắn cười khúc khích, tự tiếc thương cho bộ dạng thảm hại của mình.

Trong làn khói mù, Ink bước ra, chỉa cây cọ trước mặt hắn, mặt vô cảm.

" Chắc cậu đã biết sai lầm của mình rồi nhỉ, Error? "

Ink cũng tổn thương không ít, người đầy máu me, đầu cháy xém một bên, tay phải gãy thành ba khúc.

30 Ngày Cùng ErrorInk và KustardNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ