Sáng hôm sau ....
Chifuyu đã đứng trước cửa nhà Mirai , cậu lên tiếng :
- Mirai ơi ! Xong chưa ? Chúng ta đi thôi , không muộn bây giờ .
Mirai trong phòng nghe thấy tiếng gọi của Chifuyu , liền cất tiếng :
- Em xuống ngay đây !
Thế là họ cùng nhau đến trường , Mirai thì vẫn còn trong tâm trạng lo sợ , thật ra , tối qua ,c ô đã quyết định là không đi học nữa nhưng sau khi Chifuyu bảo : "anh sẽ nuôi , chăm sóc em thay cho Takemichi , nên cố gắng học giỏi nha ! ". Nói đến như vậy rồi thì làm sao từ chối được .
Mùa đông cũng chợt đến thật nhanh , chớp nhoáng cái đã tháng 12 , mới ngày hôm qua thôi , sự việc chẳng ai muốn đến , mà cũng chẳng ai ngờ hết . Đứa trẻ 10 tuổi này , lại phải đang gánh hết mọi trách nhiệm trên vai , dù cho thậm chí còn chưa đủ tuổi để đi làm ......
.
.
.
.
Cổng trường tiểu học Số 1
-Đi học vui nha !
- Vâng , chào anh , đi đường cẩn thận !
Tiếng xe vít lên tận trời cao , cô nhìn anh đi đến khi mất hình thì thôi . Mặt cô lúc này ỉu xìu , buồn bã thể hiện trên đôi mắt cô vậy . Nhìn mọi thứ với tông màu trắng xám không một sắc màu tươi vui nào cả .Bước vào cửa lớp , đã có một đứa nào đó chạy thẳng về phía mặt cô và nói :
- Ê , mày có phải em gái thằng tên Takemichi đúng không ?
- Rồi sao ? Tao biết mày định bêu rếu mấy cái kiểu , tụi mày ơi , anh nó là kẻ giết người hay gì gì đó , tao biết hết , mấy cái trò cô lập , ném rác hay bắt nạt chỉ dành cho những đứa ngu si , không biết hành động trẻ trâu của mình như nào , hay là bị THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ thôi . Tao thì không chấp mấy cái thề loại đó , ok ? Giờ thì tránh ra để tao đi !Thằng bé vừa bị nhìn thấu thì đang đơ người ra nhìn cô . Cả lớp thì ồ lên , không có chỗ nào để chê , phản dame cực mạnh ( dù chỉ mới 10 tuổi (・∀・) )
Tiết học được bắt đầu bằng môn Toán , dù cho cô đã làm hết quyển sách hay chỉ nhìn nó với ánh mắt khinh thường thì vẫn phải HỌC nó thôi !
.
.
.
.
.
..
Một ngày trôi qua nhanh như gái đến ngày , cô bé Mirai vác thân xác tàn tạ vì mệt mỏi về nhà . Đi trên những con đường quen thuộc , cô bỗng chốc nhớ đến những kí ức tuổi thơ mà cô từng trải qua với anh mình . Nghĩ lại mà thấy buồn .
Ngày xưa , lúc cô còn bé tẹo , đang ngồi trên thảm cỏ chơi xếp hình , hay nhập vai nhân vật cùng nhau . Vui ơi là vui !
Bây giờ có muốn cũng chẳng được , thở một hơi dài , đôi chân bước từng bước nặng nề , mệt mỏi , đi qua giữa khung trời ảm đạm .
.
.
.
.
20 phút sau , tại nhà Mirai :
- Haizzzzz ~~~ mệt quá cơ ! Thay đồ , tắm rồi ăn cơm nhể ? Nên đến thăm anh ấy không ? Thôi , tắm đã rồi làm gì thì làm , mệt mỏi !
.
.
.
.
.
15 phút sau ......
- Công nhận tắm xong thoải mái hẳn như kiểu liều thuốc chữa xương khớp í . Haizzz~~
Cô chợt đi qua phòng Takemichi
-A , phải rồi nhỉ , mình có nói là dọn phòng mà nhỉ ?
Cô bước qua cánh cửa , căn phòng chưa bao giờ trở nên u ám như vậy , cô đi loanh quoanh xem có gì bất thường ko . Cuối cùng , lại bắt tay vào dọn dẹp
-Làm gì đây , hay cứ cho đống chăn gối vào giặt trước nhể ? Ờ cứ thế đi .
.
.
.
.
.
Sau một hồi chật vật , cuối cùng cũng cho vào hết , cô thở dài , lấy một ít sách và vài thứ linh tinh khác đem vào cho Takemichi , thì...........
Bỗng có quyển nhật kí rơi xuống , Mirai giật mình , nhìn xuống
- Gì đây , nhật kí à ? Ông này mà cũng viết nhật kí á ? Chắc lại viết người thích các kiểu chứ gì?Nhưng ................
.
.
.
.
.
.
Mở ngay trang đầu tiên , cô đã thấy những mã số kì lạ ????
Phân vân một hồi , mãi cô cũng chẳng hiểu
- Giải đố ? Mệt thế , động não xem nào ?Hết chap 4
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Vậy , những mã số ấy là gì ?
Có gì ẩn trong phòng Takemichi ?
Quá khứ đáng buồn của Takemichi sẽ được tiết lộ ?Chap sau sẽ là ngoại truyện
Cùng đọc chap mới nhất của tôi vào ngày ko xa nhớ !!!!!
tác giả : chim cánh cụt biết bay
BẠN ĐANG ĐỌC
Kẻ điên ,Takemichi ???
FanfictionThể loại: Vừa ngược vừa ngọt (.❛ ᴗ ❛.), tôi ko chắc là có phải ALLTakemichi vì nghĩ gì tôi vt luôn mà nên ko để í đâu (。•́︿•̀。) ( Mong các bác thông cảm cho toi ) Lấy bối cảnh ở những năm 2000 Ko có lịch ra chap vì có hứng thì mới viết ( '◡‿ゝ◡') Ng...