2

1.9K 208 43
                                    

Tít....tít...

Mikey nhíu mày vì tiếng máy phát ra, mùi thuốc sát trùng không ngừng luồn vào trong khoang phổi em. Mikey khó chịu mở mắt, em khẽ thở dài. Khung cảnh quen thuộc, mùi sát trùng và trần nhà trắng. Hầu hết những lần xuyên không của em đều bắt đầu từ cái màu trắng và mùi sát trùng này

Mikey hơi choáng tính đưa tay lên nhưng không cử động được, em khẽ nghiên đầu thì cơn đau ập tới khiến em rên kẽ một tiếng. Lần này xem ra nặng hơn mấy lần trước, đôi mắt đen khẽ nhắm lại rồi mở ra em chầm chậm gọi một cái tên

'Umi...'

Một khoảng không đáp lại em, gió thổi tung rèm cửa đưa tiếng xào xạc vào tai em. Mikey hơi bất ngờ một chút, có lẽ em chưa chết tại thế giới này hoặc có khi lại thêm trò đùa nào đó của 'kẻ kia'. Mà em chẳng quan tâm nữa, cuộc sống của em bây giờ là do 'kẻ kia' xây dựng lên mà

Mikey hơi nhích người điều chỉnh một chút để tìm tư thế thoải mái. Cách cửa bỗng vang lên tiếng nhẹ, Mikey liếc mắt nhìn người bước vào và em bắt đầu dè chừng với anh ta. Mái tóc đen được buộc gọn với con rồng bên thái dương, phải là Draken

Mikey tạm thời chưa lên tiếng vì em vẫn còn chút dư âm của cái thế giới mà mọi người đều yêu Takemichi, sau đó lại chuyển qua yêu em. Mikey cũng thấy thật nực cười, rốt cuộc thì cái thế giới đấy vẫn mang lại cái đau cho em mà thôi

Và Draken là một trong số ấy, Mikey nhận ra hầu hết các thế giới lấy em làm trung tâm phản diện (theo em là vậy) thì việc em bị đánh bầm dập dù cho có bị thương là chuyện thường. Chẳng hạn cái thế giới có cô gái nào đó tên Y/N, hay cái thế giới ai cũng quý Takemicchi. Toàn là motip quen thuộc

Draken có chút vui mừng khi em tỉnh dậy nhưng cái ánh mắt lạnh lẽo dè chừng kia lại khiến anh lạnh sống lưng. Draken bước tới đặt túi taiyaki vẫn còn nóng lên kệ tủ vươn tay khẽ xoa đầu của em

'Mày tỉnh rồi! Chờ tao gọi bác sĩ nhé!'

Giọng anh trầm thấp, đầy dịu dàng, ôn nhu nói với em. Sự ấm áp từ lòng bàn tay xoa lên mái tóc trắng sơ xác. Anh nhanh chóng quay người ra cửa đi tìm bác sĩ

Mikey nhìn theo anh, xem ra là một thế giới có Kenchin ấp áp hiếm hoi. Từ lúc có ý thức về số phận của mình Mikey nhận ra những Kenchin ấp áp như Kenchin bản gốc chỉ đếm trên đầu ngón tay. Lần cuối xuyên không gặp được Kenchin ấp áp cũng là rất lâu về trước

Mikey không phủ nhận là ngoài Sanzu ra thì Kenchin luôn cho em một cảm giác tốt dù ở bất cứ thế giới nào. Những thế giới mà anh đánh em sau khi một loạt chuyện xảy ra vẫn quay trở lại là con người ấm áp, đáng tiếc lúc em cảm nhận được lại là lúc rời khỏi thế giới đó

Mikey tự hỏi lúc ấy Kenchin sẽ thế nào nhỉ? Đôi mắt đen mông lung nhìn trần nhà cho tới khi có tiếng cửa mở ra. Vị bác sĩ bắt đầu kiểm tra cơ thể cho em, sau đó ông ta nói gì đó nhưng em nào quan tâm. Linh tính em mách bảo sớm muộn gì mình cũng chết thôi

[Hoàn]AllMikey: Touman/ Bonten và emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ