Dành cho bé Anne_Wallace
---
Mùa hè không chỉ là mùa của học sinh, mà còn là mùa của những hoa phượng đua nhau khoe sắc nở một góc trời. Màu hoa của phượng đỏ vào lúc này có ở mọi nơi, từ những nhánh cây trên cao đến những cánh hoa rơi rụng dưới đất.
Minh Tâm luôn cảm thán mùa hè tại nơi cậu sống, có màu trắng hồng của hoa sen ở nơi ao hồ, có màu đỏ của hoa phượng trên đỉnh đầu như che nắng con đường đến trường. Buổi sáng chào đón cậu với cơn gió mát lướt qua cánh đồng xanh, thổi nhẹ những cánh hoa phượng rơi xuống trong ánh nắng nhẹ. Minh Tâm tròn mắt trước cảnh sắc mình thấy, đưa hai lòng bàn tay hứng lấy vài cánh hoa để làm thành những chú bướm.
Cậu chăm chú nhìn cánh hoa sắp chạm vào tay mình, đột nhiên một khoảng tối bao trùm tầm mắt khiến cậu giật mình. Miệng chuẩn bị hét lên thì một mùi hương quen thuộc từ cổ tay khiến Minh Tâm sững sờ, giây sau liền nhéo nhẹ lớp da mỏng trên mu bàn tay khiến người kia la oai oái một chút.
"Đau chết anh rồi! Em làm vậy coi được sao Tâm?"
Minh Tâm xoay người ra sau, một chàng trai cao ngang mình đang ôm lấy bàn tay xuýt xoa. Mái tóc đen được chải chuốt gọn gàng, vai đeo một chiếc túi chéo hòa hợp với áo sơ mi trắng sơ vin chỉnh tề trong chiếc quần đen mượt phối cùng đôi giày trùng màu bóng loáng, tất cả chúng toát lên vẻ lịch sự, nghiêm chỉnh vốn có của anh. Mọi người thường khen anh rất đẹp, nhưng bản thân anh chưa một lần nào nhìn thấy nó, toàn là luống cuống chối bỏ như một tên ngốc vậy.
"Anh đó, em đang hứng cánh hoa mà lại che mắt." Minh Tâm giận lẫy, tiến đến nhéo thêm một cái nhẹ vào cánh tay anh.
"Nè nè, anh chỉ là sợ em trễ học nên mới làm vậy. Em không cảm ơn thì thôi, còn đi trách ngược anh."
"Có lúc nào em đi trễ đâu, anh lo xa quá. Lần này em không hứng được cánh hoa nào, anh biết tay với em."
Nói rồi Minh Tâm hướng tới góc cây phượng, mỉm cười đưa tay đón chờ cánh hoa, mặc cho người đằng sau lẳng lặng đứng chờ. Anh nhìn bóng lưng của cậu, trầm tư suy nghĩ một lúc rồi lấy trong túi một chiếc máy ảnh. Đây là món đồ anh được họ hàng trên thành phố tặng, anh thường mang theo để chụp ảnh cho trường hoặc những phong cảnh đẹp. Anh cẩn thận bước sang bên trái, canh trong khung ảnh lấy nét gương mặt của cậu rồi nhấn nút. Cứ vậy anh chụp vài tấm, cho đến khi người trong ảnh nhìn mình với nụ cười trên môi, hai tay khoe những cánh hoa nằm yên trong lòng bàn tay. Minh Tâm hướng đến ống kính của anh, đưa đến để anh lưu lại khoảnh khắc.
"Nhiều lắm luôn nè, tí nữa em sẽ làm con bướm kẹp vào sách. Anh muốn không?"
"Không cần đâu, em cứ làm cho em đi. Anh chỉ cần ngắm thôi đã thấy đẹp rồi."
"Đột nhiên sến sẩm quá, không quen nha anh Dương."
Lâm Dương lắc đầu, mỉm cười nhìn Minh Tâm đang đứng cạnh xem ảnh anh chụp. Cậu rất thích ảnh trong máy của anh, từ những hoạt động trong trường đến quang cảnh nơi họ sống, đều được gói gọn trong chiếc máy màu đen. Minh Tâm toan đưa tay muốn xem thêm ảnh, Lâm Dương vội nhấn nút tắt máy rồi cho vào túi đeo.
BẠN ĐANG ĐỌC
taynew au việt: hạ
FanfictionMột chiếc fic TayNew bối cảnh Việt Nam nên xin phép đổi tên cả hai là Lâm Dương (Tay Tawan) và Trịnh Minh Tâm (New Thitipoom). Một chiếc fic dành cho cô bé Anne - người đã đốc thúc mình quay lại con đường viết sau hơn 6 tháng bỏ nghề, đồng thời là f...