• yêu lạ lẫm •

672 76 5
                                    

Này, trong tình yêu thường sẽ có những gì thế ?

Ờ có một chút ngọt ngào, có một chút mộng mơ, có một chút nên thơ kèm một chút nhẹ nhàng. Và thêm rất nhiều yêu thương nữa.

Vậy tình yêu của Boo Seungkwan và Lee Jungchan có như thế không nhỉ ?

Sao lại hỏi như thế ? Đương nhiên là không rồi. Nhưng mà cũng không hẳn là không có, đôi khi cũng phải ngọt ngào hoặc nhẹ nhàng xíu xiu chứ.

Tình yêu của đôi gà bông này bắt nguồn từ ngôi trường cấp ba. Anh là hội trưởng hội học sinh còn em người yêu kia là hội phó nhỏ của anh đấy.

Ban đầu làm việc chung với nhau không có thuận lợi lắm đâu, từ lần gặp mặt đầu năm đã không thích đối phương rồi. Seungkwan thì làm hội trưởng nghiêm túc lắm, còn nhóc con kia không chịu phụ anh gì cả mỗi lần tìm cũng khó nữa.

Jungchan không phải lười biếng đâu mà phòng hội học sinh có một cái thôi, mà em thì không thích tiền bối kia nên chẳng muốn làm việc chung. Ấy vậy mà thường xuyên bị người ta tìm rồi đưa về làm việc. Cứ như em cúp học không bằng ấy.

Còn anh không phải ghét em lắm nhưng nhóc họ Lee này nói ba câu lơ hết ba câu chẳng nghe câu nào cả. Gặp mặt cũng không chào, vừa nói vài tiếng đã nhăn mặt khó chịu. Nhưng nhờ làm hội trưởng có một chút quyền lực nên em mới chịu nghe.

Em bình thường thì hoạt bát hoà đồng thân thiện lắm, giúp được ai là em vui cực kì cơ nhưng giúp tiền bối kiêm hội trưởng kia phải suy nghĩ lại. Có lần anh nhờ đi mua hộp sữa ngay mà nửa tiếng sau em mới ra khỏi phòng đi canteen mua. Nhờ em lấy đồ thì nhanh lắm cũng bốn mươi phút món đồ đấy mới nằm trước mặt anh. Seungkwan cũmg chỉ biết bực trong lòng thôi chứ làm sao được, có nói em cũng không chịu nghe.

Còn anh cũng thuộc dạng dễ gần, ấm áp đó chứ vậy mà gặp em tự nhiên thành tảng băng lạnh hồi nào không hay. Không có thiện cảm với bé con kia thế là cứ hay sai vặt em đi đây đi đó lấy đồ và kết quả là như trên. Hết xem xét việc của học sinh trong trường lại bảo em đi mua đồ cho mình. Dù em đi rất lâu nhưng anh thì lại sai việc rất nhiều. Hai người đều khó chịu nhau ấy chứ có ai nhường nhịn ai đâu.

Và việc này kéo dài thì người này khó chịu người kia, người kia không ưa người nọ. Có lần nọ vì một việc thôi mà cãi nhau ỳ đùng cả cái phòng hội học sinh nhưng may là không kinh động đến giáo viên.

_Yah tôi nói cậu rồi, kế hoạch này không có ổn

_Vậy chứ kế hoạch của anh thì ổn hả ? Không biết ổn chỗ nào luôn á, trình bày thì dài dòng nội dung thì khó hiểu

_Cậu biết cái gì mà nói hả ?!

Cãi cọ với nhau tận nửa tiếng đồng hồ, nếu không phải bạn của hai người vào can ngăn thì chắc choảng nhau đến nơi luôn rồi. Thầy cô cũng dặn dò là hội trưởng và hội phó thì cũng nên hoà thuận với nhau mới làm việc được mà với tình hình này ở chung một phòng còn khó chứ đừng nói chi đến làm việc.

Hai người miễn cưỡng hoạt động chung một căn phòng hội học sinh chứ chẳng ai đụng chạm quan tâm gì đến ai. Nhưng chuyện không may lại xảy ra, nhà trường muốn triển khai một hoạt động cho học sinh và người phụ trách tổ chức và điều khiển hoạt động là em và anh.

| yêu lạ lẫm |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ