Khu ăn chơi số một giữa lòng thành phố sầm uất, xung quanh toàn quán bar, vũ trường, khách sạn và những cửa hàng "tiện lợi". Ở vị trí đắc địa như thế này, sau một mùa dịch khó khăn lại mọc lên một tiệm bánh mì ngay ngã tư, dựng hẳn một xe bánh mì ra đằng trước với cái bảng hiệu to oành, tên là 611.
Như mọi hôm, cô gái nhỏ băng băng đi từ trạm xe qua toà soạn báo, đi ngang qua khu này. Buổi sáng không nhộn nhịp như ban tối, nhưng những tàn dư của tiệc tàn hay những cánh cửa cuốn chặt xung quanh, chỉ có mỗi tiệm bánh mì mở ra vào ban sớm cũng khiến nó nổi bần bật. Nhỏ ghé vào, gọi to:
"Mặc, cho chị một ổ bánh mì!"
"Có đây!"
Khi con nhỏ yên vị trên cái ghế văn phòng, cắn một miếng sặc ớt lên tới não, mở ra toàn là ớt, nó mới sực nhớ là ừa, cái tiệm này nó đâu có bình thường.
Thằng chủ tiệm, sau khi mua bánh mì rất nhiều lần mới biết nó tên Lâm Mặc. Nó bán bánh mì rất tài tình. Bánh mì chả nó bán là loại chỉ cần cắt chả cắt rau hành nhét vào bên trong mà nó vẫn có thể bán cho không ra gì được. Thằng Mặc bán bánh mì theo cái kiểu rất dở hơi. Hôm nó vui nó cho nhiều ớt, nó buồn nó rút bớt thịt, còn nó bình thường nó quên cho rau, cao hứng thì nó bỏ đầy dưa leo đồ chua... Nói chung mua bánh mì ở tiệm nó như rút thăm số, mua một lần rồi thì không dám quay lại, nên tiệm vắng như cái chùa bà đen.
Dù bán buôn vậy, nhưng trên Foody, tiệm nó vẫn nghiễm nhiên nhận một số điểm cao ngất, với lượt comment và đánh giá năm sao nhiều vượt trội. Con nhỏ thợ viết này làm việc gần tiệm, cũng là một nạn nhân của những ngôi sao vàng choé.
Sau một lần ăn thử xém xỉu ngang, nó lên ngâm cứu thử thằng chủ tiệm làm gì hack cái app này rồi và phát hiện tất cả những cái acc vote và bình luận cho nó, đều có cùng avatar hình con vịt, giọng điệu khen ngợi thì khoa trương không thể tin nổi.
"Mỗi ngày ăn bánh mì đều giống nhau không phải quá nhàm chán sao? Tiệm 611 đã làm cho món bánh mì, mỗi ngày đều như một tác phẩm nghệ thuật."
"Hương vị bánh mì 611 không phải đâu cũng có, ngày cay ứa nước mắt, ngày lại thấm đẫm hương vị, ngày khác lại tràn đầy mùi vị của... thiên nhiên."
"Nói bạn nghe, cuộc sống bạn nhàm chán là do chưa ăn bánh mì 611 đấy!"
"Hỡi bánh mì 611, surprise me!"
...
Mà Lâm Mặc aka chủ tiệm cũng chỉ trả lời duy nhất dưới những đánh giá năm sao đó, chỉ một kiểu câu văn mẫu duy nhất.
"Lần tới, lại đánh giá tiệm em năm sao nha!"
Bên dưới những review tâng bốc đó, chỉ có một cái acc thường xuyên trả lời, acc này để ava mèo trắng:
"Ủa sóng ngoài đó mạnh dữ ta?"
"Kệ tao!"
Cũng là lần duy nhất một trong các acc con vịt đáp trả lại.
Tại sao lại là các acc, ừa thì trừ Lâm Mặc ra, những câu trả lời cho acc đó đều là mắng thần kinh, gọi người report vì đánh giá sai, mất acc như cơm bữa, nhưng chẳng hiểu sao cứ vài hôm thì số acc con vịt tràn vô đánh giá năm sao lại tăng gấp đôi, thành ra lượt tương tác cho trang Tiệm bánh mì 611 càng cao, ảnh review siêu nhiều, số lượng sao vàng thì vẫn trên nóc. Nói chung xôm lắm.