ngày đầu tiên suhyeok dẫn cheongsan về ra mắt gia đình anh, vừa mới gặp em một lần này thôi thì bố mẹ anh không một lời từ chối, không chần chừ mà gật đầu đồng ý lia lịa. thấy vậy suhyeok và cheongsan ôm nhau thật chặt vì thấy rất vui, khó có bố mẹ nào mà đồng ý cho chuyện yêu đồng giới này, nhưng suhyeok và cheongsan là hai người may mắn vì có những ông bố bà mẹ thật tuyệt vời.
đang ôm mà chợt nhớ ra đang đứng trước bố mẹ suhyeok, cheongsan nhanh chóng nói thầm vào tai suhyeok:
"suhyeok ơi...ngừng ôm được rồi, tụi mình đang đứng trước bố mẹ cậu đấy.."
suhyeok nghe vậy cũng đành chiều theo người yêu bé nhỏ của mình, luyến tiếc ngừng ôm em. cheongsan lại ngại đỏ cả tai luôn rồi, phải lật đật xin lỗi "bố mẹ chồng" mới được.
"ah...con xin lỗi hai bác, con vô lễ quá" - cheongsan thấy suhyeok vẫn thảnh thơi như chưa có chuyện gì liền vả nhẹ vào lưng anh một cái ra hiệu cúi đầu xin lỗi bố mẹ anh. người yêu của suhyeok là lee cheongsan cơ mà, nên anh đành nghe theo lời em cúi đầu 90º xin lỗi bố mẹ thôi.
"lớp 11 rồi mà cứ như trẻ con ấy haha, nhưng mà hai bác sẽ không trách đâu" - mẹ suhyeok nói, rồi bà cười niềm nở với anh và em.
suhyeok là một người đàn ông rất lịch sự, thấy cheongsan đứng trông có vẻ mỏi chân nên anh đỡ em ngồi ngay cạnh "mẹ chồng", bố suhyeok thấy cậu làm hành động đó liền giơ ngón cái tỏ ý khen anh. nhận lời khen của bố, anh liền cười thật tươi.
cả 4 người ngồi đối diện nhau, nhưng sao không ai nói một lời nào. thấy bầu không khí hơi ngột ngạt, cheongsan liền lên tiếng:
"dạ thưa hai bác, con...con tên là lee...lee cheongsan, con học cùng lớp với...với suhyeok ạ" - lần đầu gặp gỡ cũng như nói chuyện với bố mẹ anh nên lời nói của em có hơi lắp bắp và một tí ngại ngùng.
thấy cheongsan đã chịu giới thiệu rồi thì bố mẹ suhyeok sẽ không ngại ngần hỏi thăm em đâu nhé.
"chà cheongsanie trông xinh thế nhỉ, con nhìn đáng yêu lắm đấy" - mẹ suhyeok khen em tới tấp, còn xoa đầu em nữa.
"suhyeok lựa đúng người rồi nha"
"thành tích học tập của con thế nào?"
"con đứng top mấy của lớp với toàn trường thế?"
"bố mẹ con có quen suhyeok không?"
"ngày con ăn mấy bát cơm?"
"sáng con thường đi học với ai?"
"con quen suhyeok bao lâu rồi?"
...
và hàng tá câu hỏi khác gây khó dễ cho cheongsan...em ngại quá nên không nói nên lời nữa. lúc cấp bách như thế này vẫn còn suhyeok ở cạnh, may quá đi.
"à dạ thôi...hỏi bấy nhiêu đó được rồi, giờ con với cheongsan lên phòng của con làm bài tập ạ...chào bố mẹ..." - suhyeok kịp ngăn cản trước khi có thêm câu hỏi khó dành cho cheongsan. lúc đó em chỉ muốn ôm anh thật chặt thay lời cảm ơn vì đã cứu em khỏi tình huống khó xử như thế này.
suhyeok và em đứng lên, lịch sự cúi chào bố mẹ anh. thấy cheongsan cứ đứng ngơ ra như vậy, anh tạch lưỡi, vòng tay phải ra sau bóp nhẹ mông em. cheongsan bị kéo về thực tại sau khi "chìm đắm trong hư vô", em giật mình, hoảng hốt quay sang tặng suhyeok một ánh nhìn sắc bén như dao ý muốn nói *aisss cái tên lee suhyeok biến thái này, sao cậu dám làm vậy với tôi?*, nhận được ánh nhìn đáng sợ đó của em, anh cũng khá sợ hãi.
![](https://img.wattpad.com/cover/300568653-288-k887477.jpg)