Chương 11

1.5K 150 3
                                    

Cậu không muốn chết!

Dùng hết sức lực toàn thân, An Tình liều mạng tránh thoát.

Ngón tay vừa trượt, Tô Minh sửng sốt, lòng bàn tay hoàn toàn trống không, nhìn lại, người kia thế nhưng thoát ra từ trong tay hắn!

Tức giận giống như thủy triều bao phủ lấy hắn, khiến hắn càng thêm táo bạo, phẫn nộ.

Hắn không thể chịu đựng!

Thế nhưng có người phản kháng hắn!

Hắn không cho phép! Dù chỉ là một chút!

Xoay người một cái, hắn giống như ma quỷ một lần nữa bắt lấy An Tình. "Bịch" một tiếng thật mạnh, cậu lại bị đè lên tường!

Cúi đầu, hắn áp sát vào mặt An Tình, tươi cười vừa đáng sợ vừa khủng bố: "Cậu trốn không thoát...trốn không thoát"

An Tình thở phì phò, đối diện với hai mắt Tô Minh, trong lòng run lên, hai hàm răng cũng va vào nhau.

Giờ phút này, Tô Minh giống như ác ma đến từ địa ngục, hắn bạo nộ, hắn không hề cố kị, muốn kẻ nào chết, kẻ đó phải chết!

Nhưng mà, cậu muốn sống!

Cậu không muốn chết!

Dùng sức toàn thân, An Tình nhón mũi chân lên-

Cánh môi bỗng nhiên bị một vật mềm mại lấp kín, toàn thân Tô Minh nhất thời cứng đờ.

Độ hảo cảm, mau tăng lên đi!

[Đinh!Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +10]

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống rốt cuộc vang lên.

Môi cậu dán lên môi đối phương, chậm rãi cọ xát cánh môi khô ráo của hắn.

[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +10]

[Đinh!Chúc mừng người chơi, ngài đã thành công đầy máu tại chỗ và sống lại!]

Chóp mũi quanh quẩn hương thơm nhàn nhạt, xúc cảm mềm mại làm cho Tô Minh ngơ ngác đứng yên tại chỗ, giống như bị choáng váng.

Hắn vội vàng buông tay, giống như gặp phải đả kích cực lớn.

An Tình ngay lập tức ngã xuống trong lồng ngực hắn, đầu suy yếu dựa vào vai hắn, hơi thở nhẹ nhàng.

Mặt Tô Minh có chút vặn vẹo, trái tim trong ngực nhảy lên kịch liệt.

Thật lâu sau, cảm xúc táo bạo trong lòng thế nhưng dần dần bình tĩnh lại, hắn theo bản năng nhìn về phía thiếu niên đang tựa trong ngực hắn thở dốc.

Giờ phút này, tức giận bỗng chốc tan thành mây khói.

Trái tim chợt co rút.

Không biết vì sao, Tô Minh có chút sợ hãi, chân cũng có chút mềm.

An Tình cảm thấy cậu suýt nữa thì hít thở không thông mà chết, vì vậy tham lam hít thở không khí mới mẻ, khôi phục một chút sức lực.

Vừa ngẩng đầu, liền bắt gặp bộ dáng mê man của hắn, ánh mắt ngây ngốc nhìn cậu chăm chú.

Mẹ nó, còn giả bộ đáng thương, người muốn bóp chết cậu còn không phải hắn sao!

An Tình cũng không có thời gian để ý nhiều như vậy, cậu nhón chân lần nữa, cánh tay vòng qua cổ Tô Minh.

Cánh môi lại nhận được xúc cảm mềm mại, toàn thân Tô Minh lại cứng đờ.

Trong lòng An Tình sợ muốn chết, cánh tay càng ôm hắn thật chặt.

Hai cánh môi gắt gao dính lấy nhau, không một kẽ hở.

[Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +10]

Cọ tới cọ lui một lúc lâu, An Tình liều mạng xoát được 30 độ hảo cảm, kế tiếp độ hảo cảm cũng không tăng lên nữa.

Xem ra chỉ được ngần đó thôi.

Trong lòng An Tình thỏe dài, buông lỏng cánh tay.

Vừa mới buông tay, ai ngờ lại bị hắn ôm chặt. Cậu còn chưa kịp phản ứng, môi đã bị người lấp kín.

Bàn tay ấm áp lướt qua eo An Tình, cả người cậu mềm nhũn, cố sức ôm chặt lấy tay hắn.

Tô Minh vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua môi cậu, chậm rãi liếm nhẹ, giống như muốn nếm ra hương vị, gắt gao ngậm lấy đôi môi ngọt ngào.

An Tình hơi dại ra, sau đó cũng thuận theo hắn, làm bộ làm tịch nhắm mắt lại, đẩy hàm răng của đối phương ra, cùng cái lưỡi của hắn dây dưa, nhiệt tình liếm mút.

Nhiệt độ không khí dần dần lên cao, hai người dây dưa càng thêm khó nhịn.

Trong nháy mắt, cả người cậu bị hắn đè lên giường bệnh.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đến đỏ bừng, An Tình nghẹn một hơi ở trong ngực.

Tô biến thái đây là đã nghẹn bao lâu a! Là muốn một ngụm nuốt cậu vào bụng sao!

Trên trán Tô Minh bởi vì khô nóng mà chảy xuống vài giọt mồ hôi.

[ edit - ĐM ] Công Lược Boss Phản DiệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ