/Cách đầu tiên: cố gắng bắt chuyện với chàng nhiều hơn nữa, bạn phải......./
Tôi đóng cuốn sách lại rồi thở dài, bắt chuyện ư?
Nhớ lúc sáng, trong suốt buổi dọn lớp, Tôi và Hắn cứ hay giỡn với nhau. Và đặc biệt là người chen vào giữa chúng tôi luôn là Nghi. Đến lúc Hắn rủ 2 đứa đi ăn kem, tôi một mực từ chối trong khi Nhỏ nước mắt nước mũi tèm lem nắm áo tôi đòi đi cho bằng được.
Nhỏ nói đây là cơ hội tốt nhưng tôi lại chả thấy tốt tí nào!! Cứ mỗi lần định nói chuyện với hắn, miệng thốt ra chữ 'a' thì im bặt vì bị Lệ Nghi cướp lời. Cứ nhiều lần như thế, cũng quê lắm chứ bộ!!!
Vì chúng tôi không chịu đi nên hắn cùng Nghi quẹo vào quán kem gần đó nhưng có lẽ mặt hắn không được tươi :))
Còn tôi thì có nhiệm vụ cố lôi kéo Hằng về nhà, nhỏ thì vùng vẫy chả chịu còn bảo tôi "ngốc". Giữa 2 đứa đã xảy ra một cuộc cãi vã ngay trên vỉa hè với tần số volum khá-thấp =,=
Cãi nhau cho khô nước miếng, tôi với nhỏ lại nắm chân bước đến quán Bà Mọng. Ta nói... ăn kem chi cho lạnh răng, ngòi ăn chè lộ thiên vừa mát vừa rẻ!
Cơ mà quán chè hôm nay đông hơn bình thường. Ờ thì có vài cái bàn với mấy cái ghế thế mà người ta bu đông hết biết. 2 đứa tôi làm phụ bà suốt buổi cuối cùng cũng chả được ăn vì....hết chè TT_TT
- Nội, bàn lá cây kêu 3 ly!
- Nội ơi, thối lại bàn lửa 15k
Chúng tôi chạy xuôi chạy ngược lo phục vụ bàn, cứ hết lượt khách này lại đến lớp khách khác vào ngồi. Nếu không chứng kiến thì có nói khàn lưỡi người ta cũng chả tin đây là công việc bán chè =^=
Bà Mọng bảo chúng tôi gọi bà là nội cho thân mật, 2 đứa cũng đồng ý vì có cùng suy nghĩ đơn giản là bà không có cháu nên mới muốn gọi như thế. Quá đơn giản!!?
Còn cái tên bàn lá, bàn lửa kia là do tôi với Hằng nắm quần cắn lưỡi mà nghĩ ra. Quán của 'Nội' có 4 cái bàn mà mỗi cái màu mè khác nhau, bà cũng xì tin gớm!! Cứ bàn màu xanh lá thì có tên lá cây, đỏ thì gọi là lửa, xanh dương- biển; trắng-tuyết. Gọi thế cho nó sinh động!!
- "người ơi~trả lời e đi, rằng trong tim anh có em không cần ai. Đừng nói dối....."
Tiếng nhạc chuông vang lên cắt ngang dòng hồi tưởng dang dở của tôi.
/Mắt to, mai sau khi hết tiết cuối xuống vườn cúc, không được để tôi chờ quá 2' /.......
Tút...tút...cúp máy rồi? Hắn có điên không??
Nửa đêm 11h lại gọi cho tôi rồi nói câu như ra lệnh, thử nếu mai tôi không tới xem!?
Quả thật, hôm sau tôi không đến đúng giờ. Ban đầu chỉ để chọc tức hắn thôi nhưng khi thấy đã trễ, tôi mới lò dò xuống sân lại bị Hằng nắm lại. Nhỏ rủ tôi vào quán kem chỗ bạn trai nhỏ làm, nhìn chúng nó tình tứ bên nhau mà ứa gan. Cười giỡn với nhỏ một hồi, tôi mới nhớ ra là cái bản mặt của hắn vẫn đang chờ mình. Nhìn đồng hồ đã trễ gần 2 tiếng, tôi hốt hoảng bỏ Hằng ở đó rồi chạy lại trường

BẠN ĐANG ĐỌC
Mây của trời hãy để gió cuốn trôi đi!!
Fiksi RemajaAnh đến bên tôi, làm tôi thay đổi Khiến tôi yêu anh rồi anh lại rời xa tôi. Thời gian trôi qua Đến lúc tôi quên được anh thì anh lại xuất hiện trước mặt tôi. Liệu.... anh có bỏ rơi tôi như lúc trước? Tôi.... có thể yêu anh thêm một lần nữa không?! ...