Chuông lớp vang lên, Lý Phi, cũng chính là chủ nhiệm lớp Tô Tân Hạo, dẫn theo một bạn học cao hơn ông nửa cái đầu tiến vào.
"Các em chú ý, giới thiệu một chút, đây là bạn học mới của lớp chúng ta, Chu Chí Hâm."
Người nọ vẫy tay rồi cúi chào, ánh mắt không tự nhiên nhìn lung tung. Nữ sinh phía dưới nhao nhao bàn luận về anh, không thể phủ nhận rằng họ đang khen anh thật trắng, thật đẹp trai.
Tô Tân Hạo lười biếng nằm sấp trên bàn ngủ gật, Trương Cực ngồi đằng trước vỗ đầu cậu một cái, "Này, Tô Tân Hạo cậu xem người mới tới, vừa trắng vừa đẹp trai."
"Ây da, biết rồi biết rồi." Tô Tân Hạo trả lời qua loa, lại xoay đầu tiếp tục ngủ.
"Chu Chí Hâm, em ngồi bên cạnh Tô Tân Hạo nhé!" Lý Phi chỉ vào vị trí góc trái phía cuối lớp.
"Được ạ." Chu Chí Hâm ngoan ngoãn gật đầu.
Nói đến cũng thật kỳ lạ, mỗi nơi Chu Chí Hâm đi qua đều có hương thơm của đào, nhàn nhạt thấm vào tận đáy lòng.
Sau khi cảm nhận được động tĩnh bên cạnh, Tô Tân Hạo không kiên nhẫn mở mắt ra, đập vào mắt cậu là một tên nhóc đẹp trai trắng trẻo lại cao ráo, lập tức ngồi thẳng người, đầu óc cũng thanh tỉnh, ngơ ngác chào hỏi.
"Xin chào bạn cùng bàn, tớ là Tô Tân Hạo!"
"Chu Chí Hâm." Dứt lời, liền quay đầu nhìn Lý Phi giảng bài.
Tô Tân Hạo ghét bỏ nhìn thoáng qua người đàn ông trên bục giảng, nhỏ giọng nói thầm: "Xin đấy, ổng giảng có gì hay đâu." Trong lòng lại cẩn thận đánh giá Chu Chí Hâm một phen.
Ngay cả Tô Tân Hạo cũng không biết, cậu chống cằm nguyên một tiết học để nhìn Chu Chí Hâm, đợi đến khi cánh tay đau nhức mới phản ứng lại, người nọ đã sớm đi xuống sân thể dục để làm quen với môi trường mới.
Trương Cực kinh ngạc ngồi ở vị trí Chu Chí Hâm nhìn Tô Tân Hạo, "Không phải chứ người anh em! Thần tình yêu đến rồi à?"
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một vẻ mặt ngốc nghếch, trong lòng Tô Tân Hạo chỉ cảm thấy bao nhiêu may mắn biến mất sạch rồi.
"Ứ muốn nói chuyện với cậu." Nói xong, lại chuẩn bị ngủ.
Đổi lại là bình thường, Tô Tân Hạo nằm sấp xuống liền đi đánh cờ với Chu Công ngay lập tức, nhưng hôm nay cậu vẫn một mực trằn trọc, chính là không được ngủ, trong đầu không còn trống rỗng nữa, mà xuất hiện khuôn mặt của một người - Chu Chí Hâm.
Tô Tân Hạo vội vàng lắc đầu, muốn quăng người kia ra khỏi trí nhớ, nhưng không có tác dụng, Chu Chí Hâm đã quay trở lại ngồi bên cạnh. Cậu cố ý tránh mắt Chu Chí Hâm, làm bộ bình tĩnh nhìn cành cây khô queo quắt ngoài cửa sổ, nội tâm mạnh mẽ dậy sóng.
Đột nhiên trên vai xuất hiện một bàn tay, bàn tay kia rất trắng, cực kỳ trắng, cùng màu da của Tô Tân Hạo tạo thành sự đối lập rõ ràng.
Một mùi đào ngọt đập thẳng vào mặt. "Cái đó... Tô, Tô Tân Hạo?"
Tô Tân Hạo quay đầu, nhìn thấy là Chu Chí Hâm, sửng sốt một chút, rất nhanh phản ứng lại. "Làm sao thế?"
"Thầy Lý bảo cậu sau khi tan học dẫn tớ đi làm quen với trường một chút..."
Làm quen với môi trường mới ... Vậy không phải sẽ có cơ hội được đi riêng với cậu ấy sao! "Không thành vấn đề!"
Mẹ nó, cậu thế nào cũng không lường được Chu Chí Hâm và Trương Cực có quen biết, mẹ hai người còn là bạn học cũ. Tô Tân Hạo liếc mắt nhìn Trương Cực nói chuyện vui vẻ với Chu Chí Hâm.
Trương Cực: Tự nhiên thấy có sát khí ...
"Ei, không phải cậu nói muốn đi tham quan trường sao! Tớ dẫn cậu đi." Tô Tân Hạo kéo cổ tay Chu Chí Hâm đi về phía vườn thực vật của trường.
Để lại một mình Trương Cực ngơ ngác trong gió.
Trương Cực: ... Cạn lời
Mùa hạ đã đến, hoa đào trong vườn thực vật cũng nở rộ, gió nhẹ thổi qua, hương thơm phiêu tán khắp nơi. Chu Chí Hâm nhìn cây đào nở hồng rực rỡ, còn Tô Tân Hạo nhìn anh.
Tô Tân Hạo nhìn đến mê mẩn, như bị ai rút mất hồn mà thốt ra một câu: "Chu Chí Hâm thật xinh đẹp."
Đại khái là không nghe rõ, Chu Chí Hâm quay đầu nhìn cậu, "Hả?"
"Không có gì." Tô Tân Hạo né tránh ánh mắt, nhìn về phía cây đào, "Mùa hạ đến rồi."
Chu Chí Hâm đón lấy một cánh hoa, khẽ gật đầu, "Ừ."
"Mùa hạ năm nay, có vẻ là mùi đào."
BẠN ĐANG ĐỌC
trans | 【Tô Chu / 苏朱 】 Mùa hạ vị đào
Fanfiction【Tô Chu / 苏朱 】 Mùa hạ vị đào • Tên gốc: 【苏朱】今年夏天是桃子味的 • Tác giả: 真没睡 • Link fic gốc: http://ylove46.lofter.com/post/4b967f44_1cc1f00b7 • Lời tác giả: Vui lòng không gán lên người thật! • Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, không đúng 100% ngh...