Chương 11

799 46 0
                                    

Một lúc sau về đến nhà, anh nhẹ nhàng đặt Park Chaeyoung trên giường.

Sau khi cởi bỏ cà vạt cùng áo vest của mình, anh bắt đầu giúp cô thay quần áo.

Park Chaeyoung trên giường nửa tỉnh nửa say, hai mắt mê man khép hờ, cả người như không có sức lực tùy ý để Jungkook cởi bỏ quần áo trên người cô. Đến lúc trên người Park Chaeyoung chỉ còn lại đồ lót, thân thể của cô hiện ra trước mắt, Jungkook dường như quên cả thở, da thịt nàng hồng nhuận tinh khiết, đường cong lả lướt mềm mại. Mồ hôi anh chảy dọc theo trán mà rơi xuống.

Đáng chết! Jeon Jungkook thấp giọng nguyền rủa, sức ảnh hưởng của cô đối với anh thực sự là quá lớn! Anh cố gắng kìm chế trái tim đang đập kịch liệt của mình, thật nhanh giúp cô mặc quần áo ngủ vào.

Bỗng dưng Chaeyoung mở tròn hai mắt nhìn chằm chằm Jungkook. “Em… em muốn ói!” Cô nói một cách khó khăn sau đó lấy tay che miệng lại.

Anh vội ôm cô đi vào nhà tắm, để cô quỳ gối bên cạnh bồn cầu bắt đầu ói cho đến khi trong bụng không còn một thứ gì mới ngừng lại.

Anh dịu dàng lấy khăn ướt lau mặt và miệng của cô, sau đó ôm cô trở lại giường. “Ngủ ngon! Ngày mai tỉnh lại, mọi việc sẽ đều quên hết.” Jungkook nhẹ nhàng vỗ về mái tóc của Park Chaeyoung, thì thào nói nhỏ.

Jungkook ôm cô vào lòng, nghĩ lại lời hôm nay Lee Jin đã nói với cô, anh cảm thấy đau lòng và phẫn nộ, thật không ngờ Park In Sung lại vô tình vô nghĩa, đối đãi tàn nhẫn với con gái mình như vậy. Anh cũng biết ông ta đem theo tình nhân cao chạy xa bay nhưng vẫn giữ bí mật không cho cô biết. Bởi vì anh không muốn làm cô đau lòng.

Kết quả giấy vẫn không gói được lửa, chỉ một người biết được liền nhanh chóng truyền đi khắp giới xã giao, không thể tránh được việc gây thương tổn lớn lao cho cô.

Anh lúc này càng ôm chặt cô hơn, như thể sợ cô chạy mất.

Mí mắt của Park Chaeyoung đã sụp xuống muốn đi vào giấc ngủ nhưng môi cô vẫn lay động bất mãn nói: “Đàn ông các người đều giống nhau, không tim không gan, tôi… tôi…huuhhu” Những thanh âm hầu như không thể nghe thấy, cô chậm rãi rơi vào mộng đẹp.

Anh vừa tức giận vừa buồn cười chăm chú nhìn khuôn mặt lúc ngủ thật khờ dại của cô, tuy chỉ là ôm cô cùng ngủ nhưng anh lại cảm thấy trong lòng ấm áp, vô cùng thỏa mãn.

....

Cơn đau đầu chưa hết khiến Park Chaeyoung tỉnh lại, cô hơi phát ra tiếng, mọi việc là như thế nào? Cô cảm giác như có người đánh vào cổ mình, toàn thân mệt mỏi vô cùng khó chịu.

Cô ngồi dậy mới phát hiện mình đang mặc đồ ngủ, kỳ lạ, cô thay đồ ngủ khi nào? Làm sao mà một chút ấn tượng cũng không có!

Cô cố gắng nhớ lại việc tối qua bỗng dưng những chuyện không vui hoàn toàn quay trở lại trong đầu. Trời đất! Cô vĩnh viễn không quên cái cảm giác đau đớn tủi nhục này.

Lúc này, Jungkook mở cửa phòng vô tình nhìn thấy bộ dạng ngẩn người của cô. “Em tỉnh rồi à.” Anh đến gần cô. Park Chaeyoung di chuyển tầm mắt mờ mịt chạm phải đôi mắt sáng ngời có thần của Jeon Jungkook cả người liền tỉnh táo hẳn.

Rosekook | Warm Place In YouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ