Màn đêm chậm rãi buông trên thành phố, kéo theo những ánh đèn huỳnh quang sáng lên khắp các con đường. Taehyung im lặng ngồi tại quầy pha chế của một câu lạc bộ, trên tay là ly rượu chưa vơi.
Phía đằng xa, cách anh một khoảng là Jungkook đang vắt chéo chân nơi sô pha bàn tròn, chỉ có điều trông hắn không mấy thích thú với cuộc vui đang diễn ra trước mặt.
Taehyung cũng chẳng biết tại sao bản thân lại mò đến đây. Đúng lẽ là sau khi tan làm về nhà thì anh có thể lười nhác nằm trên giường tận hưởng khoảng thời gian riêng, chứ không phải vì một bức ảnh trên vòng bạn bè mà vội vàng thay quần áo rồi chạy xe qua nửa thành phố như vậy.
Giữa Taehyung và Jungkook đang diễn ra một cuộc chiến tranh lạnh. Và chính Taehyung cứ nghĩ là sau một hai tuần gì đó Jungkook nhất định sẽ tìm đến mình, chủ động nói xin lỗi vì đã mất bình tĩnh mà quát nạt anh. Nhưng rồi một tuần, hai tuần, một tháng trôi qua, Jungkook chẳng có bất kì động tĩnh gì, trái lại thông qua những người bạn mà họ cùng quen thì Taehyung biết được hắn ra ngoài vui chơi rất nhiều, cũng thường uống đến ngà say, lại không có giới hạn mà buông lời tán tỉnh người đẹp.
Và tất nhiên, khi mọi chuyện đi ngược với những gì Taehyung nghĩ thì anh sẽ trở nên sốt ruột, giống như hiện tại, vì một bức ảnh có chứa nửa mặt của Jungkook trên vòng bạn bè mà chạy đến đây.
Thú thật Taehyung rất thất vọng với cách làm của Jungkook. Bởi từ lúc đầu chính hắn là người đã tìm mọi cách để chinh phục anh, đến bây giờ khi đã hoàn toàn có được Taehyung rồi thì hắn lại quyết định buông tay, trước đôi ba hiểu lầm chưa được giải quyết.
Người ngoài nhìn vào chắc chắn sẽ quy chụp Taehyung là một kẻ hẹp hòi nông cạn, không xứng với tình yêu của Jungkook. Nhưng anh cũng không nghĩ là Jungkook đúng khi dùng cách này để trả đũa Taehyung. Lòng hắn có thể thoải mái trong một khắc, nhưng biết đâu nó sẽ trở thành sự hối hận của tương lai sau này.
Đương lúc Taehyung còn đang đắm mình trong những suy nghĩ thì Jungkook đã đứng dậy khỏi bàn tròn. Hắn cúi đầu nói gì đó với mọi người trong bàn, sau liền thong thả rời đi.
Và điều làm Taehyung chú ý không phải là việc Jungkook cầm theo bao thuốc lá anh hay hút, mà là cậu trai ban nãy còn ngồi bên cạnh cũng đứng lên đi theo hắn.
...
Jungkook rời khỏi club đêm bằng cửa sau, lại nép mình vào bức tường bên hông mà bắt đầu châm thuốc. Đầu thuốc than đỏ nằm im giữa kẽ tay bất giác khiến hắn nhớ tới Taehyung, nhớ cách anh theo thói quen tìm bật lửa khi có quá nhiều chuyện phiền lòng.
Taehyung ban đầu cũng không phải là người thích hút thuốc. Nhưng anh kể với hắn rằng con người khi đi qua những biến cố nhất định thì sẽ cần một thứ gì đó để xoa dịu chính mình. Jungkook lúc ấy còn chưa mấy hiểu, nhưng bây giờ khi đứng ở đây, trong một con hẻm tối với khí lạnh bao trùm thì hắn mới thấy bản thân cô đơn đến mức nào.
Bỗng có tiếng bước chân của ai đó vang lên, dẵm xuống những vũng nước đọng và con đường nhớp nhúa sau cơn mưa ban chiều, từng chút từng chút tiến về phía Jungkook.
BẠN ĐANG ĐỌC
KookTae | 18+ | Mr. Midnight
FanficTaehyung đã, đang và vẫn luôn là một Dom mà tất cả người chơi BDSM trong thành phố này khao khát.