Ep3

420 48 0
                                    

Vì vậy, vào đêm đầu tiên anh ấy đến khách sạn trên đảo, sau khi bật điện thoại di động của mình, trong sự bối rối và lo lắng của hàng trăm người trên WeChat về việc anh ấy đột ngột tham gia chương trình, Subs và Sa Nhất Thinh 99+ tin nhắn chưa đọc của 22 người đặc biệt rõ ràng. AK nghe điện thoại giây thứ hai liền bị giật mình, tiếng mắng mỏ của hai người đối diện gần như đinh tai nhức óc, Subs luôn phun ra những câu chửi thề liên tục và Sa Nhất Thinh bên cạnh người luôn ngốc nghếch cũng nói chen vào vài ba câu.

AK nghe hai người nổi tiếng phía đối diện liên tục chửi thề, hắn có thể nghĩ nếu bây giờ Subs đang tức giận đến mặt mũi đỏ bừng, Sa Nhất Thinh chắc đang bắt chéo chân xoa xoa mái tóc của mình một cách ngốc nghếch. AK đột nhiên muốn khóc, khóe mắt chua xót, lại cảm thấy đau như bị kiến ​​cắn trên người, vội vàng nói tổ tiết mục chuẩn bị thu điện thoại rồi tắt máy.

AK rời xa sự bồi bạn của song Sát thì đột nhiên lại phát bệnh, chỉ chưa đầy năm phút mồ hôi anh đã chảy ròng ròng trên thái dương, những hạt mồ hôi trượt dài từ cằm xuống cổ và đọng lại trên nốt ruồi trên xương quai xanh. Nhiệt độ của cơ thể bắt đầu tăng lên, tiếng thở dốc nhẹ tràn ngập căn phòng với một sự nhiệt tình hiếm có/

Đầu óc AK bắt đầu có chút choáng váng, vội vàng muốn đi ra ngoài tìm Tỉnh Lung hoặc Hà Ngật Phồn để ôm ôm một lát, nhưng vừa mở cửa liền nhìn thấy một người nam sinh cao ráo đẹp trai. AK nhận ra cậu bé này và nhiều người đang thảo luận rằng cậu ấy chắc chắn sẽ ra mắt, có vẻ như cậu ấy tên là Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ đứng trước mặt anh ta với một cuốn sách đen trong tay, rõ ràng là cao hơn anh ta một cái đầu, nhìn chính mình cũng có chút sợ hãi, nhưng chẳng trách được vì danh tiếng của anh ta ở bên ngoài cũng không tốt lắm.

AK chống lại sự khó chịu của cơ thể và lịch sự hỏi Châu Kha Vũ đến đây làm gì, chỉ thấy đứa trẻ nhìn cậu chằm chằm một lúc mới hoảng mang vươn cuốn sách ra trước mặt cậu, nói rằng Tỉnh Lung nhờ cậu đưa nó với anh ấy. AK mới nhớ ra, Tỉnh Lung hồi chiều đã nói để cậu ấy xem lời bài hát mà cậu ấy viết rồi góp ý một chút.

AK trầm giọng cảm ơn và muốn nhận lấy cuốn sách. Nhưng khi ngón tay chạm vào đầu ngón tay của Châu Kha Vũ lại cảm thấy tê dại chưa từng có, trên cẳng tay nổi lên một tầng nổi da gà, toàn thân không khỏi run lên, thân thể có chút không ổn định ngã về phía trước.

May mắn thay, Châu Kha Vũ đã đỡ được anh ta ngay lập tức và hương thơm của hoa cam đắng pha với hương hổ phách trên cơ thể cậu tỏa ra, rất phù hợp với ngoại hình của cậu.

Nhưng AK hiện tại  không có thời gian để tìm kiếm trong đầu xem Châu Kha Vũ đang dùng loại nước hoa nam nào. Anh từ từ siết chặt tay mình nắm lấy cánh tay của cậu bé. Anh cảm thấy toàn thân mình hoàn toàn mất kiểm soát, phi thường yếu ớt. Khoái cảm mạnh mẽ truyền từ tay tới tất cả các thớ thần kinh trong cơ thể anh, anh chưa bao giờ mất kiểm soát đến như vậy nó thôi thúc kêu gào muốn được chạm vào của người trước mặt.

Anh thực sự muốn Châu Kha Vũ ôm mình.

Châu Kha Vũ cảm thấy hơi đau vì bị véo vào cánh tay, hơi cúi đầu nhìn người đang trong vòng tay mình, sợi tóc  bên tai ướt đẫm mồ hôi dính vào thái dương, khi chạm vào da thịt người trước mặt anh giống như một cái bếp nhỏ, đang bốc khói nghi ngút. Châu Kha Vũ không có nhiều cảm tình với AK vì những bình luận mà anh ấy đã xem trên mạng trước đó, đến đưa đồ cho anh ấy cũng là vì bất đắc dĩ, nhưng với tinh thần nhân đạo, Châu Kha Vũ vẫn hỏi một cách lịch sự:

“Anh không sao chứ? AK?” Nhưng người trong tay dường như càng cảm thấy khó chịu hơn khi nghe thấy lời nói này, toàn bộ lưng cong lên, cơ thể run rẩy khiến Châu Kha Vũ không dám cử động nên chỉ có thể chờ AK nên tiếng trong tư thế ôm được nửa chừng này.

Không biết AK mất bao lâu mới có thể bình tĩnh lại, quần áo của  Châu Kha Vũ bị AK nắm chặt đã ướt hết rồi, AK hoảng sợ lùi lại một bước đứng thẳng dậy, nhìn mảnh quần áo nhăn nhúm của Châu Kha Vũ mà cảm thấy rất xấu hổ.

"Xin lỗi, có lẽ buổi tối không ăn cơm nên dạ dày có vẻ hơi đâu... Còn bộ quần áo này tôi sẽ giúp cậu..." Trước khi AK nói xong, Châu Kha Vũ đã lịch sự từ chối anh, chỉ yêu cầu anh ta hỏi nhân viên gọi đồ ăn ngoài rồi nghỉ ngơi một chút. AK có thể dễ dàng thấy rằng Châu Kha Vũ không thích anh ta lắm.

Sau khi tiễn Châu Kha Vũ rời đi, AK sững sờ nằm ​​trên giường, mặc dù có hơi khó tin nhưng phải thừa nhận rằng sự đụng chạm của Châu Kha Vũ trong vài phút khiến anh sảng khoái, toàn thân vô lực đều biến mất trong một thời gian rất ngắn.

Không biết lý do là gì, nhưng điều mà anh ta có thể chắc chắn rằng Châu Kha Vũ có thể là thuốc đặc biệt của anh ta.

[Kha Chương] - Hội chứng đói khát da thịtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ