"Tại sao A Bảo đột nhiên muốn thành thân?"
Thẩm Thừa tướng và Thẩm phu nhân có chút khó hiểu nhìn con gái út ngồi trên ghế thái sư đong đưa hai chân ngắn ngủn. Rõ ràng hai hôm trước A Bảo còn bài xích việc rời khỏi phủ và xuất giá, thế mà sáng hôm nay con gái đã ôm kẹo đi qua cho mọi người một bất ngờ thật lớn... Ừm...kinh ngạc thì có nhưng đừng nói tới vui.
A Bảo nghiêng đầu, đôi mắt to long lanh nước sáng ngời mà trong suốt, nàng nhìn Thẩm Thừa tướng và Thẩm phu nhân, lại ngó sang các huynh trưởng bên cạnh cũng tò mò, đột nhiên nàng nhếch miệng cười, đẩy kẹo trong tay về phía trước.
Ca ca khôi ngô tuấn tú kia nói thành thân chính là trưởng thành, có thể được ăn rất nhiều kẹo ngon, hơn nữa cũng không bị nhốt lại, nàng muốn về nhà thì trở về thôi.
Thẩm phu nhân và hai huynh đệ Thẩm gia nhìn kẹo trong lòng bàn tay trắng nõn kia có chút không rõ nguyên do, chỉ có Thẩm Thừa tướng híp mắt lại.
Kẹo trong tay A Bảo là lễ vật do Vân Thanh Đế và Hoàng hậu chuẩn bị bị Ôn Yến lén trộm ra, chính là kẹo Tây Dương mới cống nạp, dùng giấy thiếc đủ màu sắc lấp lánh bao bọc lại. Trước đây Thẩm Thừa tướng tình cờ thấy được một hai viên ở chỗ Vân Thanh Đế, ông biết đây là thứ hiếm lạ, không phải hoàng thất thì không thể nào có được.
Mi tâm Thẩm Thừa tướng nhảy dựng, xem ra phải tăng cường việc canh phòng của tướng phủ.
——
Sau khi Thẩm gia tiếp nhận ý chỉ tứ hôn của Vân Thanh Đế, Ôn Yến mừng rỡ chạy tới trước mặt Vân Thanh Đế và Hoàng hậu, nhõng nhẽo đòi làm sớm hôn sự, thế là sính lễ của phủ An Quận Vương như không cần tiền đưa tới tướng phủ, thanh thế rất lớn khiến mọi người ở kinh thành trố mắt đứng nhìn.
An Quận Vương này đưa sính lễ lớn vậy chỉ vì một tiểu nha đầu vừa khờ lại câm, chẳng lẽ là tình yêu chân thật?
Mọi người nói rằng: phẩm vị của An Quận Vương quả là một điều bí ẩn.
Mà người của Thẩm gia thấy Ôn Yến không giống như có mưu toan gì đó, trái tim treo cao dần dần buông lỏng.
An Quận Vương chơi bời lêu lổng thế nào đi nữa, có một vị nhạc phụ nghiêm túc lại uy phong, cùng hai vị thê huynh văn có thể đề bút an ổn thiên hạ, võ có thể lên ngựa quyết định Càn Khôn trấn áp, hắn cũng không dám càn rỡ bạc đãi A Bảo.
Về phần đương sự A Bảo thì chẳng hề có chút phiền não, mỗi ngày ăn kẹo đi ngủ, thỉnh thoảng nhìn Ôn tiểu gia nằm trên đầu tường chơi đùa đủ thứ, ngày tháng ung dung tự tại.
Thời gian thấm thoát trôi qua, nhờ hiệu suất làm việc cao của Lễ bộ, An Quận Vương Ôn Yến rốt cuộc vào mùng ba tháng năm mặc áo cưới đỏ thẫm đến tướng phủ đón dâu, đồ cưới màu đỏ trải dài mười dặm không biết khiến bao nhiêu người hâm mộ và ghen tị.
"Có thể lấy A Bảo làm thê tử, đó là may mắn của Ôn Yến." Tân lang khôi ngô tuấn tú đứng thẳng trước mặt Thừa tướng thu đi vẻ cợt nhả, hắn hiếm khi chân thành nói, "Cả đời này chỉ cưới một thê tử, nhất định trân trọng yêu thương, tuyệt đối không ức hiếp nàng."
BẠN ĐANG ĐỌC
Giấu xuân - Thiên Kim Phiến
RomanceGiấu xuân Tác giả: Thiên Kim Phiến Thể loại: truyện ngắn, cổ đại, ngọt Độ dài: 5 chương Nguồn edit: khoangkhong.co ~*~ Giới thiệu Lần đầu thử trang điểm tự an ủi, âm thầm giấu xuân ai hiểu đây? ◆ nam chính chơi bời lêu lổng vs nữ chính câm khờ khạo