Sáng nay Đại sảnh đường có cái gì đó khác lạ. Học sinh cứ tụm lại từng nhóm, to nhỏ một vấn đề, mà trên khuôn mặt chúng nó đều có vẻ hoảng sợ. Hermione nhìn thấy thế, cảm thấy chột dạ vô cùng. Cái gì khiến cho mọi thứ trở nên ngột ngạt thế này?
Rồi từ trên không, con cú thả tờ Nhật Báo Tiên Tri mà cô đặt xuống. Giở nhanh tờ báo, Hermione thấy một dòng chữ rất to đập vào mắt mình:
Vượt Ngục Azkaban
Bellatrix, một Tử thần thực tử, một tội phạm nguy hiểm đã vượt ngục Azkaban vào ngày hôm qua, 8 -12. Bellatrix đã bị án chung thân ở ngục Azkaban. Nhưng với sự nguy hiểm của chính mụ, mụ đã vượt ra khỏi Azkaban. Đây là một việc gây chấn động mạnh đến dân chúng. Tin mới nhất, Bellatrix đã giết một phù thủy gốc Muggle và đoạt đũa phép của anh ta. Hiện giờ các Thần sáng đang được lệnh đi bắt lại Bellatrix, lần này, chắc chắn mụ sẽ bị tử hình...
Chỉ cần đọc thế thôi, Hermione đã choáng váng. Bellatrix, kẻ thù của cô, kẻ đã gây ra đau đớn cho cô và cho bao nhiêu người, và mụ ta vượt ngục. Trong một thoáng Hermione thấy đầu tóc xù của mụ ta, cái giọng chát chúa và tiếng cười điên dại, cô muốn giết mụ ngay lập tức! Giờ thì Hermione đã biết lý do làm thay đổi không khí ở trường Hogwarts. Cảm xúc của cô cũng thay đổi theo. Sự căm thù nổi lên, làm ánh mắt kia trở nên sắc sảo lạ thường. Draco đứng nhìn Hermione...
Sau khi học sinh đã ngồi vào bàn hết rồi. Giờ cô McGonagall mới đứng lên bục, cô cất giọng đã được tăng âm bằng pháp thuật của mình:
"Ta biết các trò đang nghĩ gì, viêc vượt ngục của Bellatrix đã làm các trò lo sợ, Bellatrix nguy hiểm nhưng các trò yên tâm, các trò sẽ được an toàn."
Một học sinh năm tư nhà Ravenclaw đứng dậy hỏi:
"Sao cô chắc chắn chúng con sẽ an toàn?" Trông cô bé này sợ hãi hết nỗi.
"Hogwarts chúng ta đã từng đối mặt với những nguy hiểm hơn là đối mặt với một tội phạm. Các thầy cô trường ta rất giỏi, hơn nữa không ai dễ dàng ra vào Hogwarts được, các trò sẽ được an toàn tuyệt đối, ta chắc chắn."
Tiếng thở phào nho nhỏ vang lên. Đa số học sinh đã yên tâm. Chỉ có số ít các học sinh năm nhất vẫn còn hơi e sợ. Tuy nhiên mọi việc đã ổn.
Ăn sáng xong, học sinh rời Đại sảnh đường hết, chỉ còn những giáo sư ngồi lại bàn một số chuyện. Cuối cùng từng người cũng đến với lớp học. Hermione và Draco là hai giáo sư ở lại cuối cùng. Khi họ bước ra khỏi bàn, cô McGonagall gọi ngược:
"Hermione, Draco, ở lại tôi có chút chuyện muốn nói."
Hơi thắc mắc một chút, nhưng cuối cùng Hermione và Draco cũng theo gót cô McGonagall về phòng hiệu trưởng.
Đóng cửa phòng lại, ngồi xuống ghế và không quên lấy từ trên không ra hai chiếc ghế cho hai người còn lại, cô McGonagall lấy trong bàn làm việc ra một lá thư.
Hermione tò mò hết cỡ. Chuyện gì mà cô McGonagall lại gọi cô và Draco đến, mà lại ở trong phòng làm việc của cô? Không chịu nổi, Hermione bèn hỏi:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Harry Potter][Dramione] Không là gió
FanfictionTác giả: thien_than_nho (Ravenclaw - HPVN) Tóm tắt: Nhiều năm về trước, Draco Malfoy đã từng gặp và yêu mến một cô gái kỳ lạ. Cô gái đến rồi đi tựa cơn gió thoảng... Nhưng Draco đã bỏ qua cảm xúc và sống đầy cao ngạo suốt bảy năm ở Hogwarts. Sau trậ...