oneshot

387 51 5
                                    

đứng trước cửa phòng bệnh của em gái, bên ngoài đề mấy dòng sano ema mà lồng ngực izana như quặn thắt lại, một là vì vết đạn găm vào người gã vừa được lấy ra cách đây vài ba ngày, hai là vì cảm thấy tội lỗi với người em gái mà gã từng sống chung trong ba năm. dù chỉ có ba năm, nhưng tình thương của một thằng anh trai dành cho em gái ấy vẫn là thật.

"này!" rồi gã giật mình quay đầu, thằng em trai mà gã ghét cay ghét đắng, mikey đang nhìn gã đầy hoài nghi: "không vào à? anh chắn đường quá đấy."

izana vội vàng lùi sang một bên, mikey bước lên phía trước, rồi khe khẽ mở hé cửa, nhưng rồi lại ngừng lại: "bây giờ tôi là mikey, không phải mikey vô địch, chỉ là anh trai của ema thôi. nên anh cũng như thế."

rồi thằng em trai phiền phức ấy tiếp tục đẩy cửa vào trong, mà izana thì cố né mình khỏi tầm nhìn của cánh cửa. gã nghe thấy tiếng ema yếu ớt reo lên, cái vẻ chào đón ấy khiến lòng gã như quặn thắt.

"anh izana?"

gã thấy ema gọi tên mình, vội vàng ngó mắt vào xem. em nhìn gã mà nở nụ cười rạng rỡ trên môi, trên gương mặt tuy xinh đẹp nhưng vẫn có đôi nét thật nhợt nhạt.

"anh ơi." em lại gọi, cười tít mắt, đôi mắt ngọt ngào rót tràn mật ong cũng híp lại: "vào đi anh."

mùi thuốc băng xộc vào mũi, căn phòng sơn màu trắng ảm đạm, có cái cửa sổ nhìn ra bầu trời xanh bất tận đằng xa. em ngồi dựa lên thành giường, dáng vẻ bình yên ấy vừa thân quen mà cũng vừa xa lạ.

nhưng izana không vào, gã ngồi bệt xuống sàn bệnh viện, ema chỉ thấy thấp thoáng cánh tay ẩn sau lớp áo của gã, em nghiêng đầu, rồi nheo đôi con ngươi một cách chăm chú.

"anh xin lỗi."

thanh âm be bé ấy lọt vào tai em, em cũng không cười nữa, nhưng cũng chẳng tức giận. em tần ngần ra một hồi, rồi đưa tay lên chạm vào vết thương từng loang lổ máu.

"anh ơi." em lại gọi, em nhìn gã đăm đăm, nhìn gã thật lặng lẽ.

nắng vẫn hửng vàng, nhưng lại hoang hoải ôm lên em một sắc đìu hiu. ema cười khẽ khàng, tựa như nắng hạ giữa trời đông, tựa như áng triêu dương sà xuống ôm lấy kẻ đang nghĩ suy về những tâm tưởng cuối cùng : "không sao đâu mà, em không giận anh đâu. vào đi anh, em không giận đâu, anh ơi."

em cứ lặp lại mãi, "em không giận anh đâu", bên quầng mắt em âm ẩm nét mệt nhoài, dù là vậy, em vẫn cười, cười với gã, cười cho đến khi nào izana có thể thấy người em gái ấy của gã đang tỏ ra vui vẻ biết nhường nào thì thôi.

mikey thở dài, không phải cái nét chán chường, gã hơi nhướng mày rồi lấy một cái ghế đẩy sang ngồi cạnh em gái mình. tay gã lăm lăm mấy miếng táo được cắt hình con thỏ một cách vụng về: "tốt nhỉ ema, em may lắm mới lớn lên cạnh anh đấy. tên khốn đó hèn nhát tới mức dù được em tha thứ cũng không dám đến gần em cơ mà."

"mikey!" em rít lên the thé, cũng bực bội lắm. nhưng izana chỉ cúi đầu, mái tóc bàng bạc rũ xuống chẳng thốt nên lời. ema lật chăn, cố bước xuống giường rồi gắng hết sức lê những bước chân nặng nề ra ngoài cửa phòng.

"anh!" em gọi, gương mặt cũng hơi để lộ mấy phần mất kiên nhẫn: "em đã nói là không sao rồi cơ mà, anh lì quá đấy!" ema níu lấy tay áo anh, bĩu môi bảo: "cả anh shin, anh izana với mikey đều thế, toàn làm em bực thôi."

izana quay đầu đi, tránh ánh mắt của em. ema nhìn anh đăm đăm, dường như việc anh lảng tránh ánh mắt của em khiến em càng thêm bực bội: "anh! nhìn em này."

ema đứng trước mặt anh, hai tay chạm vào gò má anh, rồi kéo anh cúi xuống nhìn mình: "em không sao hết, em sẽ sớm khỏi thôi, và anh izana cũng thế." em nhăn mặt, rồi lại cười rạng rỡ: "không sao đâu anh, em thương anh mà."

"em thương anh mà", em bảo vậy, izana nhìn em, đôi mắt gã bắt đầu nhòa lệ, gã dựa đầu vào hõm cổ em mà bắt đầu khóc, hai tay gã ôm chặt lấy tấm lưng em, mà ema thì cũng thở dài một hơi, dịu dàng vỗ vào lưng gã mấy cái.

"về nhà anh nhé."

gã đáp lại em bằng mấy cái gật đầu, bàn tay chai sạn vẫn dính chặt lấy tấm lưng em.

mái tóc em còn vương màu nắng, nắng ấm hoang tàn đổ ngã trên đôi vai, em cứ cười riết thôi, vừa ấm áp lại dịu dàng, tựa như một đóa hoa hướng dương luôn dõi về hướng mặt trời mà trổ bông rực rỡ.

"vào thôi anh."

"... ừ."

.

2022/04/04

|TR| anh ơiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ