Chương 4

817 86 6
                                    

Mỗi lần Porchay thức dậy, cậu đều không nhìn thấy Kim nằm bên cạnh. Anh ta thường vào thành vào lúc sáng sớm để bàn chuyện đi săn với đám thợ khác, đôi lúc anh sẽ trở về nấu bữa sáng cho cậu và Tankhun, có hôm bảo hai người họ quay đồ ăn thừa từ hôm qua.

Kim cũng không còn bài xích cậu như ngày đầu nữa mà chuyển sang coi cậu như không khí, chỉ khi nào Porchay chủ động mở miệng, anh ta mới đáp lại. Tổng thể, cuộc sống của 3 người họ trôi qua êm đềm, ngoại trừ việc ngày đầu tiên tới đây Porchay đã bị đau bụng vì không quen với nhưng món ăn Kim làm.

Buổi sáng Porchay giúp Kim làm việc nhà trong khi anh đi thăm dò về anh trai cậu. Buổi tối cậu lại tìm mọi cách để liên lạc được với Porsche. Kim thường trở về phòng rất muộn nên hai người họ không có cơ hội nói chuyện với nhau nhiều.

Qua vài ngày, cậu cũng nhìn thấy những mặt khác của Kim. Người đàn ông này không chỉ có một mặt lạnh lùng mà còn có một mặt thô lỗ. Porchay không tìm thấy điểm chung nào giữa Kim và Tankhun, từ tính cách tới ngoại hình nhưng giờ thì tin rồi. Cái cách hai người họ cạnh khoé, chành chọe y chang nhau, không lẫn vào đâu được. Cũng chỉ có Kim mới chiều Tankhun như thế mà thôi.

Rạng sáng, Kim rời khỏi nhà như thường ngày. Porchay cũng tỉnh dậy, cậu quay đồ ăn sáng cho mình và Tankhun rồi chờ ông anh cả tỉnh dậy.

"Hôm nay có dịp gì quan trọng sao?"

Tankhun hôm nay bỗng ăn mặc rất kì lạ. Anh ta bỏ đi chiếc áo lông dày cộp mà thay vào đó là mấy lớp vải mỏng như quần áo mà Kim vẫn thường mặc, chỉ khác ở chỗ chúng trông mới hơn, chắc hẳn là do anh chẳng mặc bao giờ. Anh ta đi một đôi giày mới, một tay cầm gương, một tay chải chuốt lại mái tóc đỏ.

"Tao đã biết được địa chỉ của bác sĩ Top rồi, đúng là chẳng có gì qua mắt được tao hết, giờ chúng ta vào thành!"

"Bác sĩ Top là ai?"

Porchay hỏi khó hiểu.

"Mày không cần biết, mày chỉ cần đi theo tao thôi!"

"Còn bữa sáng thì sao?"

"Tao mà không gặp được anh ấy thì tao không ăn!"

"Nhưng em bị viêm phổi."

"Viêm phổi thì ra ngoài đấy hít nhiều sẽ quen ngay thôi, mày phải đi cùng tao!"

"Kim không cho em ra khỏi nhà."

"Tao là anh nó, tao cho là được."

Lí luận kiểu gì thế này?

Tankhun rất cứng đầu và có phần ích kỉ, anh ta muốn cái gì thì không ai có thể chống lại, ngay cả Kim. Những người trong thành ăn thịt người đến từ phi thuyền, nếu họ biết cậu là tên ngoại lai thì tất cả bọn họ đều phát giồ lên mất.

Porchay khó xử nghĩ nghĩ một hồi, đáp:

"Em có thể đi thay quần áo trước không?"

"Cho mày 10 phút."

Tankhun vuốt vuốt tóc, đẩy cặp kính lên trông vô cùng sang chảnh.

Trước khi con tàu kia rơi xuống, Porsche đã nhét vào túi cậu rất nhiều ống trợ thở và một chiếc máy có dạng như khẩu trang để bịt trước miệng. Porchay cẩn thận đeo chúng vào, lại nhét thêm 2 ống dưỡng khí vào túi, cuối cùng mượn khăn của Kim quấn quanh mặt. Thoạt nhìn cậu trông không khác người dân bản địa ở đây là bao.

[Fanfic Kim/Porchay] Dystopia [Kinnporsche novel/TV series] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ