"... Nếu không trong lòng ta khó chịu."
Liền như vậy, Nayeon mặt dày mày dạn có được phương thức liên lạc của Sana, mà"Cố sự" của các nàng, vẫn đang tiếp tục tiếp tục phát triển.
Im Nayeon đứng trong hoàng hôn trên đường phố, phía sau là câu lạc bộ phục cổ kiến trúc, ánh chiều tà khắc trên da thịt trắng nõn của nàng, gió đêm từ từ thổi đến, Nayeon cong eo, cười khanh khách hướng về bên trong xe Sana nói lời từ biệt, "Minatozaki tổng gặp lại, lái xe chậm một chút."
Khung cảnh này rất đẹp, Sana rất ít khi chú ý một người như thế, nhưng Nayeon lại là một ngoại lệ, cũng không phải bởi vì nàng xinh đẹp, mà là một loại khí chất không nói ra được, rất đặc biệt. Minatozaki Sana cũng cười hướng nàng hơi gật đầu, tựa hồ hoàn toàn quên mất khúc nhạc dạo ngắn bất ngờ vừa rồi, kỳ thực tình cờ cùng người như vậy giao thiệp cũng không tệ, "Gặp lại."
Cho dù nàng vẫn luôn ít lời ít ham muốn, nhưng Nayeon nhận ra được biến hóa rất nhỏ trong thái độ của nàng, đặc biệt là một vệt cười yếu ớt vừa rồi của nàng, thật là một nữ nhân ôn nhu, thậm chí lúc cùng nàng nói chuyện, chính mình cũng sẽ nhẹ giọng, lời nói nhỏ nhẹ.
Nàng đã lái xe đi xa, Nayeon vẫn còn đứng tại chỗ, có chút xuất thần nhìn chằm chằm phương hướng nàng rời đi. Trên thế giới này không có người nào là hoàn mỹ, nếu nàng nhất định phải lựa chọn một cái gần như hoàn mỹ, vậy đại khái chính là loại hình như Sana, đã có bạn gái như vậy, còn đi ra ngoài lêu lổng, họ Lee kia đã nghĩ cái gì vậy?
Nếu như mình là nam, Im Nayeon nhất định đi "Câu dẫn" nàng, sẽ động tâm đi, dù sao cũng là một nữ nhân không thể xoi mói như thế.
"Hắc! Nghĩ gì thế?!" Hirai Momo đột nhiên từ sau lưng Nayeon nhô ra, dọa Nayeon đang thất thần giật mình.
"Làm cái gì a, không biết người đáng sợ sẽ hù chết người sao."
"Cô nàng không tệ lắm, đi nhờ xe cũng sử dụng rồi, xem ra không uổng công tỷ bồi dưỡng ngươi."
Im Nayeon đưa cánh tay ra ôm lấy cổ Momo, một bên khóe môi cong cong, cười cà lơ phất phơ: "Mỹ nữ, con cá của ngươi mắc câu không?"
"Đó là đương nhiên, ngươi cũng không nhìn một chút ta là ai."
Momo tiền đột hậu kiều, vóc người nóng bỏng đến không chịu được, điều này làm cho Nayeon ước ao đến nửa điểm cũng thèm, đối với việc này, Momo không ít lần đâm chọt nàng, còn thực trào phúng nàng đó là "Cảnh khu cấp AA", "Muốn lớn lên... Tìm một đối tượng đi, thực sự không được nữa ta liền chịu oan ức một chút, giúp ngươi 'Một tay nuôi nấng'..."
(Tiền đột hậu kiều: điện nước đẩy đủ, có lồi có lõm. Đại Momo giúp Nayeon 'Một tay nuôi nấng' chắc hẳn các tỷ muội cũng biết phương pháp đó làm gì đi, hắc hắc ಠ◡ಠ)
Mỗi lần nghe nàng nói như vậy, Nayeon đều có một loại kích động muốn nện vào ngực nàng.
"Hắn thật sự xằng bậy như vậy sao?" Im Nayeon nghĩ hỏi, lúc này mới mấy ngày, Momo cũng đã cùng Lee Tề sống đến mức hừng hực.
"Hắn? Ai vậy..."
"Lee Tề, người như vậy, ngươi nói Minatozaki Sana coi trọng hắn ở cái điểm nào?" Tùy tiện một nữ nhân đến câu dẫn, nam nhân này liền tước vũ khí đầu hàng, không phải là loại kém cỏi nhất sao? Nayeon không nghĩ ra, Sana vì sao lại muốn cùng hắn kết hôn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sanayeon ver | Cùng nàng đùa mà thành thật
FanfictionBhtt / cover Author: Thanh Thang Xuyến Hương Thái Translator: tieulaoban108 Fic cover đã được sự cho phép của dịch giả ~