٩24۶

3.1K 20 0
                                    


𓊈 Đi du lịch với bạn bè, tâm sự yêu đương và tìm hiểu gia đình lẫn nhau 𓊉

Chuyến đi suối nước nóng đã được quyết định từ một tuần trước, Giang Xuyên sắp xếp lịch trình chu toàn, trước hôm xuất phát một ngày mới thông báo cho Tô Minh. Cậu thấy vừa mừng vừa lo, suốt ngày lén lút quan sát hành động của anh, thực sự không biết anh đang ủ mưu gì nữa, nhưng mùa đông đi tắm suối nước nóng đúng là quá toẹt vời luôn.

Tô Minh hớn hở gấp đồ, Giang Xuyên đang nói chuyện điện thoại bên cạnh, cậu đoán là Trần Nam gọi. Nhắc tới mới thấy lâu lắm rồi chưa gặp anh ta, dạo gần đây Giang Xuyên cũng ít đến đội đua xe với cả Tô Minh phải đi làm nên thời gian khá eo hẹp.

Cậu thả đồ trên tay xuống và bước tới dựa vào vai Giang Xuyên, dỏng tai nghe lén cuộc gọi, thấy Trần Nam đầu bên kia bảo rằng: “Tụi bây mau tới đây đê, tao với Tiêu Tiêu ở đây sướng lắm, khoe vậy hoi nhá!” Giang Xuyên ‘Ừ’ một tiếng xong cúp máy.

Tô Minh hỏi: “Trần Nam và… Lâm Vân Tiêu cũng ở đó ạ?”

Giang Xuyên gật đầu đáp: “Bọn họ cũng vừa tới hôm nay thôi, em soạn đồ xong chưa?”

Tô Minh chỉ chỉ trên giường, cậu mới xếp được nửa hà, Giang Xuyên bèn bước tới gấp nốt giùm em người yêu. Tô Minh hỏi tiếp: “Hai người kia có thể vui vẻ đi chơi với nhau chứ ạ?” Cậu thấy anh gật đầu khẳng định nên cười thiệt là tươi.

Đẩy bừa va-li vào một góc xong Tô Minh leo lên giường duỗi chân, Giang Xuyên tắt đèn rồi nằm cạnh cậu, vừa đặt lưng xuống đã bị bé bồ quấn hết tay chân vào người như chú bạch tuộc.

꒷︶꒷꒥꒷‧₊˚૮꒰˵•ᵜ•˵꒱ა‧₊˚꒷︶꒷꒥꒷

Đích đến cũng không xa lắm, vì ở chung một huyện thành phố nên tốn chừng 2 giờ đi xe. Suối nước nóng nơi đó rất nổi tiếng, phong cảnh cũng khá đẹp, nếu Giang Xuyên không đặt trước một tuần thì e rằng chỉ có nước bể kèo thôi.

Sau khi dừng lại quả thực trông thấy vài chiếc xe du lịch. Tô Minh bước xuống trước, ngó dáo dác không thấy anh người yêu đâu bèn quay đầu lại tìm, lập tức phát hiện một bóng dáng cao to đằng sau lưng đang dùng bàn tay dày rộng dịu dàng xoa đầu mình và bảo: “Đi thôi nào.”

Tô Minh thấy sao khó tả, chỉ cần một động tác âu yếm nhỏ nhặt này cũng đủ khiến cậu ấm lòng quá đỗi. Cậu vui vẻ sánh bước bên Giang Xuyên tới khách sạn trong khu suối nước nóng; gọi thế thôi chứ phong cách trang trí chả có miếng nào hiện đại mà hoàn toàn theo hơi hướm cổ xưa hoà mình với thiên nhiên đất trời. Tô Minh ngó quanh quất, chợt thấy hai bóng dáng quen thuộc.

Theo sau Trần Nam là Lâm Vân Tiêu, anh ta hơi khom lưng ghé vào tai hắn nói gì đấy, Lâm Vân Tiêu chả thèm cho anh ta nổi một cú liếc đã nhanh chân đi xuống cầu thang, lại bất chợt ngẩng đầu trông thấy đôi chim cu Giang Xuyên và Tô Minh đang tiến tới. Hắn ngưng bước, toan mở miệng thì chả biết cái đuôi Trần Nam do vô tình hay cố ý đụng trúng Lâm Vân Tiêu rồi tiện đà dang tay ôm người vào lòng.

Có vẻ bây giờ Trần Nam mới phát hiện ra họ, mặc kệ Lâm Vân Tiêu đang giãy đành đạch trong lồng ngực mình và nói với Giang Xuyên: “Vào thôi, tụi mày ở phòng 302, bọn tao ngay sát vách.” Tô Minh gật đầu, hỏi dò: “Tụi anh như này là…” Trần Nam gác cằm lên đỉnh đầu Lâm Vân Tiêu và cười rằng: “Không sao đâu, bé này kén ăn với phát rồ, anh phải chăm bé.”

⟬Đam Mỹ⚣Cao H⟭ VÁCH TƯỜNG CÓ MẮT ☑︎ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ