Bố mẹ hai bên trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng lại nhắc tới bọn họ, nói gì mà đẹp đôi trời sinh một cặp, chỉ muốn hai người họ ngày mai đi lĩnh giấy luôn.
Anh im lặng ăn cơm, ánh mắt lặng lẽ liếc nhìn Doãn Kì, phát hiện cậu đang nhìn chằm chằm vào món cá cách cậu hơi xa một chút.
Hừm, đúng phiền.
Hạo Thạc dùng đũa chung gắp cho cậu một miếng thịt cá lớn, ngẩng đầu thì phát hiện nhóm bố mẹ đang nhìn chòng chọc vào anh... và thịt cá.
Cậu ngồi cạnh anh thấy được một màn như vậy, không nhịn được cười trộm, cũng dùng đũa chung gắp cho anh con tôm.
Hạo Thạc nhìn chằm chằm vào con tôm xuất hiện trong đĩa mình, cắn răng, thành thạo lột vỏ, để lại vào đĩa cậu.
"Tôi không ăn tôm." Hắn nói.
Doãn Kì làm bộ như không thấy một đĩa vỏ tôm để một bên của hắn, áy náy nói: "Xin lỗi, em không biết. Em khá là thích tôm."
Anh yên lặng không nói gì gắp tôm, lột vỏ, để vào đĩa cho cậu, nước chảy mây trôi không lề mề, chẳng ư hử gì cắm cúi làm việc.
Sau khi lột đến con thứ năm, hắn phát hiện trong đĩa của cậu vẫn còn bốn con tôm, nhưng cậu không ăn nữa.
Anh cảm thấy có hơi khó chịu, để lại con tôm thứ năm ở đĩa mình, xoa xoa tay, muốn lấy di động ra thoát khỏi sự lúng túng.
Lúc này cậu lên tiếng: "Em không ăn nổi nữa, anh ăn giúp em được không?"
Hạo Thạc nhét cái di động lôi ra được nửa đường lại vào túi, chê: "Yếu nhớt, đã gầy thế rồi còn ăn ít."
Anh lẩm bẩm: "Làm nũng cái gì chứ."
Sau đó gắp hai con tôm lên ăn.
Trong lòng than thở: "Ngon thật, ông đây thật sự thích ăn tôm."
Doãn Kì lén che miệng cười, lại gắp tôm cho anh. Anh nhìn cậu, cậu chớp chớp mắt với anh, nói, "Cám ơn anh nhé."
Đậu, sao cậu ta có thể làm nũng vậy chứ? Không phải là thích mình đấy chứ? Chuyện kết hôn này chẳng lẽ là âm mưu của cậu ta?! Mie, mình thế này là bị lừa cưới à...
Doãn Kì đang thỏa mãn ăn cá, đột nhiên nghe thấy Hạo Thạc bên cạnh "Hừ!" một tiếng.
Cậu: "...?"
Có bệnh hả.
Ngày đi lĩnh giấy, Hạo Thạc mặc một bộ âu phục thẳng thớm, mặt lạnh lùng đến nhà bố vợ đón vợ và hành lý của vợ.
Doãn Kì mang theo một rương hành lý cao bằng nửa người cậu. Anh đi qua không nói một câu cướp lấy, xách xuống tầng.
Bố mẹ không nỡ xa cậu con trai út ngoan ngoãn, kéo cậu lại lải nhải một lúc lâu. Anh cất hành lý xong đứng bên cạnh đợi.
Anh dán mắt vào gò má xinh đẹp kia mà xuất thần, nhìn cái lúm đồng tiền nhỏ mà bỗng thấy trong lòng rạo rực.
Đệt... Nhận giấy kết hôn rồi có phải sẽ được làm gì đó không, quan hệ tình dục trong hôn nhân có phạm pháp không nhỉ... Đệt! Nghĩ gì vậy! Tình dục cái gì ly hôn sớm chút mới là chuyện chính! Đệt! Cười lên đã vậy rồi mà khóc lên cũng khỏe thế... Đệt!!! Sao lại khóc thật rồi!
Cậu cũng không nỡ xa bố mẹ, mắt đỏ bừng rơi lệ.
Hạo Thạc rút khăn giấy ra, mặt lạnh tanh đưa cho cậu lau nước mắt, nói với bố mẹ vợ: "Không còn sớm nữa, con dẫn em ấy đi cục dân chính trước đã, còn phải sắp xếp lại đồ đạc. Hôm khác sẽ đưa em ấy về."
Mắt mẹ vợ rưng rưng, "Cục cưng nếu nhớ mẹ thì về cùng chồng con nhé."
Doãn Kì gật đầu, kéo tay anh rời đi.
Ra đến cửa, nước mắt cậu không dừng được, anh lau nước mắt cho cậu, nhịn nửa ngày mới cứng ngắc nói được một câu: "Cục cưng đừng khóc."
Cậu mím môi, mắt hồng hồng nhìn Hạo Thạc.
Anh luống cuống. "Mai về được không?" Giọng anh không tự chủ được mà dịu lại, "Không thì tối anh đưa em về?"
Hồi lâu sau, cậu mới nhỏ giọng nói: "Không cần đâu."
Cậu tiến lên ôm lấy eo anh, vùi mặt vào lòng anh .Hạo Thạc đơ người, trợn tròn mắt, hồn lìa khỏi xác rồi.
Tay anh lệch nhịp nhau vòng ngang hông Doãn Kì, mất tự nhiên "Hừ" một tiếng, sau đó phang cho một câu "Yếu ớt."
A a a a a a!!!!!!!!!!!! Ẻm ôm mình!!!! Mình biết ngay là ẻm thích mình mà!!! Giờ ẻm đang dùng nước mắt dùng sự yếu thế để dụ dỗ mình!!!!
...
Phòng tân hôn của hai người là căn hộ Hạo Thạc đang ở, gần công ty, cách trường đại học của Doãn Kì cũng không xa.
Anh phát hiện cậu biết nấu cơm, hơn nữa còn khá là ngon, ngày nghỉ rảnh rỗi cậu còn dọn dẹp nhà cửa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hogi • Cưới trước yêu sau
FanfictionCuộc sống sau khi cưới của Mẫn Doãn Kì và Trịnh Hạo Thạc rất hài hòa. . . Note: 🔙Nếu không tiếp nhận, mời click back. ❌Đừng mang fic của mình đi đâu nếu chưa có sự cho phép của mình. Enjoy~~ 💜