1

1K 94 11
                                    

huening kai vừa vào đại học, bản thân đã quyết định cùng đàn anh cùng trường yêu đương. cả hai ban đầu rất vui vẻ, nhưng được một thời gian. tin nhắn càng ít dần, kang siwon cũng như thoắt ẩn thoắt hiện, luôn lấy lý do làm đồ án mà tránh gặp mặt dù cho em đã chủ động đi tìm.

em hiện tại đang nhìn chằm chằm vào màn hình sáng rực giữa đêm. hai hàng mi em đã ướt từ bao giờ, ba mươi cuộc gọi, nhưng không một lời hồi đáp.

anh giết tình mình rồi.

ngồi bên vệ cửa sổ, ngắm nhìn seoul rộng lớn về đêm. thành phố nhập nhòe dưới màn đêm đen càng khiến em cảm thấy bản thân thật nhỏ bé. hai tay châm điếu thuốc, em đưa nơi miệng rồi rít một hơi dài. hơi thuốc được thoát ra từ đôi môi nhỏ xinh, làn khói khiến mắt em nhoè đi. thói quen độc hại này, từ khi hẹn hò cùng siwon mới bắt đầu xuất hiện.

huening bật khóc. người bắt đầu cuộc tình này vốn không phải em, cuối cùng người đau lòng lại là em. mùi khói thuốc cay xè ngay khoé mắt, em càng thấy lòng mình đắng lại. nhưng bản thân lại chẳng dám buông bỏ cuộc tình không hạnh phúc này.

mặc vội chiếc hoodie, huening kai hiện tại chỉ muốn mượn rượu để thoát khỏi hiện thực. cửa hàng tiện lợi bây giờ cũng chỉ còn lác đác vài người, đêm mà, ai cũng chìm vào giấc ngủ cả rồi.

"cảm ơn quý khách..." nhận những chai rượu từ tay nhân viên, em chọn một chỗ ngồi tại bên ngoài. nhấp một ngụm, hương rượu nồng lan tỏa cổ họng. soju sau cùng vẫn không cay nồng bằng những tổn thương em phải chịu. huening thở dài, chợt thấy một tên to cao đang bắt nạt vài thanh niên khác. huening cũng chẳng phải người thấy chết mà không cứu, dẫu cho mang dáng người mảnh khảnh, sức khỏe cũng không bằng ai. những bước chân của huening hướng về phía đám người:

"yah! ỷ yếu hiếp đông hả?" em vừa hét lớn, tay còn thuận tiện ném một chai rượu vào đầu kẻ bắt nạt. mảnh thủy tinh khiến gã ta bị xước nhẹ một đường ngay vầng trán cao. máu từ đó cũng nhỏ từng giọt. vài người vừa nãy nhìn thấy cảnh tượng này liền sợ hãi bỏ chạy. gã trai đơ người nhìn em, huening có hơi men trong người cũng không kiêng nể liền đến lấy túm cổ áo người kia mà dạy bảo.

"nhớ mặt anh đây. lần sau không được tuỳ ý bắt nạt người khác nữa, nghe chưa?" dứt lời, liền bỏ về chỗ ngồi. đối phương ngơ người vài giây. choi soobin, là người đàn ông vừa bị em ném chiếc chai thủy tinh vào đầu đến bị thương, cảm thấy thằng nhóc này thật kì lạ. bước nhanh đến trước mặt em, chỉ vào vết thương trên trán:

"em cũng đã bắt nạt tôi."

"huening kai, anh là đang bảo vệ chính nghĩa." trước lời nói nhảm nhí của huening, gã chỉ thầm ghi nhớ tên em. đứa nhỏ này, uống đến mặt đã đỏ ửng như một viên tokbokki sốt cay rồi. chưa gì đã ngủ quên. choi soobin nhìn khuôn mặt đang ngủ kia, đường nét thanh tú. đôi mắt lại rất đặc biệt với ba mí. nước da trắng ngần, đôi môi hồng hào mềm mại. tổng thể, gã xem em là biểu tượng của nét đẹp phi giới tính. không ngừng cảm thán nhưng trước hết gã chưa biết làm gì với đứa nhỏ tên huening kai này.

thôi thì đưa tạm về nhà gã vậy.

cõng người nhỏ hơn trên lưng, ô, nhẹ thế. gã nhớ lại dáng vẻ của em, hơi gầy so với chiều cao ấy. gã cũng tự hỏi, sao hôm nay lại chấp nhận cõng một người không quen biết. lạ thật.

i dont give a f*ck about your boyfriend.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ