2

630 75 20
                                    

sau cuộc trò chuyện ấy, huening kai có được cho tiền em chắc chắn vẫn không muốn gặp lại người kia lần thứ hai.

nhưng ai biết đâu được, em lại gặp gã trai em cho rằng có vấn đề về thần kinh vào lần thứ ba chứ.

lần thứ hai đâu á? không biết nữa, có lẽ là cái lần người đàn ông sắp tuổi trung niên họ choi nhìn thấy em từ trên ban công. hm, chắc thế. nhưng soobin chẳng để tâm là bao, gã không thích xô bồ, hơn nữa lại càng không thích xô bồ cùng tình yêu của người khác.

em cũng có sở ghét, nhưng lại là ghét mùa đông tại seoul. màn tuyết phủ trắng mọi con đường, dày đặc từng lớp luôn khiến việc di chuyển của em trở nên khó khăn. huening kai lại rất mẫn cảm với sự thay đổi đột ngột của thời tiết. ấy thế mà em lại chấp nhận rời bỏ sự quyến rũ của chăn bông, rời khỏi nhà giữa độ âm của tiết trời đông. chỉ bằng một tin nhắn của anh.

hai tay khẽ ma sát nhau, tạo ra hơi ấm. kai nghĩ gì đó rồi lại gửi một tin nhắn thoại.

"em nhớ kang." thỏ thẻ vào điện thoại, đôi má em hơi ửng đỏ vì lạnh. nếu là trước đây, em đã tự do chạy đến nhà của anh, tự ý làm loạn. em đã tự do chạy đến nhà của anh, nũng nịu thật lâu vòi vĩnh yêu thương và lo hò ầm ĩ về những bất mãn của bản thân. huening tội nghiệp, em nở một nụ cười chua xót.

từ phía xa cách cửa hàng tiện lợi tầm 20 bước chân nếu gặp phải cản trở của lớp tuyết, bóng người càng gần càng khiến em thêm hy vọng.

anh của em.

"ô, chào bé xinh trai. đang flexin' trên gì ấy nhở? kệ mẹ nó đi em nhé." không phải siwon, khiến em thất vọng ra mặt. nhưng trước màn chào hỏi của người không nhớ càng không muốn nhớ kia, kai chỉ đáp:

"là gs25."

"tôi đã quá già để nhớ mấy cái thứ này."

xem lời biện hộ vô căn cứ kia kìa.

giữa em và gã trai chỉ còn khoảng trống im lặng. soobin là người hướng nội nửa mùa, gã thích yên tĩnh nhưng lại không thích im lặng. nhìn sơ kai một lượt mà cất giọng:

"vừa nhuộm quả lông đầu sao?"

ánh mắt em ngạc nhiên, người ấy của em còn chẳng thèm để tâm đến việc em có tóc hay không nữa. bất giác, chàng sinh viên khẽ đỏ mặt gật đầu. đối phương không nhận được trả lời, lại bình luận về tóc em.

"hm, người khác sẽ lụy huening kai tóc vàng bạch kim thay vì huening kai tóc nâu hạt dẻ chắc" nói giữa chừng, gã xoa mái tóc ánh nâu của kai rồi tiếp lời chưa nói:

"đổi lại là tôi, tôi lụy cả hai." em vừa được ông chú mình kì thị khen đấy ư? nên vui hay nên buồn nhỉ?
phản kháng trước cái đã.

kai gạt bỏ bàn tay người kia, như thể hất một bông tuyết đáng chết trên đầu xuống.

"y-yeah, cảm ơn vì đã thích nó." cuối cùng vẫn chọn làm một con người lịch thiệp.

"bạn trai em đâu?" soobin lại tiếp tục câu hỏi. dẫu cho trong bụng cũng đã thầm biết được. huening kai sẽ bị cho leo cây.

i dont give a f*ck about your boyfriend.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ