Chương 10

119 16 0
                                    

Chờ đến khi lại mở mắt ra, trong lòng Y/n "lộp bộp" một tiếng, hỏng rồi.

Nhanh chóng lấy điện thoại ra, tin nhắn ở phía trên cũng chính là một chuỗi dấu chấm than của Jumy.

[!!!!!!!!]

[Han Y/n.]

[Mình, Kim Jumy.]

[Thi đậu!!!!]

[Cậu bao nhiêu điểm]

Đối với thành tích, Jumy tín nhiệm Y/n trăm phần trăm.

Chỉ cần phát huy bình thường, cô thi vào Đại học Kho Báu không thành vấn đề.

Jumy từ cấp hai đã học chung trường với Y/n, hai người chơi cùng nhau đến bây giờ, cô ấy chưa từng nhìn thấy Y/n thích ai.

Nhưng mà bắt đầu từ lớp 12, Y/n liền loáng thoáng toát ra manh mối "không thích hợp."

Cuối cùng, học kỳ 1 lớp 12, dưới sự la liếm lì lợm của Jumy, Y/n nói hết tất cả.

Sau đó Jumy hối hận một lần vì sao mình lại lắm miệng, muốn hỏi ra chuyện ngược cẩu như thế này.

Nhưng mà cô ấy cũng rất cảm khái.

Y/n nói ra chuyện đó làm cô ấy nhìn nhiệt huyết đều sôi trào, thậm chí sinh ra loại tự tin mê tín mình có thể thi Đại học với số điểm 600+.

Nói xa.

Kéo tin nhắn xuống dưới, còn có tin nhắn của Doyoung và mấy nữ sinh khác trong lớp gửi đến, đều đang hỏi thành tích của cô.

Y/n vào giờ phút này hoảng loạn xưa nay chưa từng có.

Loại hoảng loạn này bay lên đến đỉnh cao sau khi cô đọc được tin nhắn Yedam gửi đến hai tiếng trước.

[Thành tích có rồi thì nói cho anh một tiếng.]

[Đừng lo lắng.]

Tay chân bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

Tim bắt đầu đập gia tốc.

Điện thoại đều sắp không cầm nổi.

Chơi chính là tim đập.

Y/n mặc xong quần áo vào toilet rửa mặt.

Chờ đến lúc cô vào phòng bếp lấy đồ ăn đã nhìn thấy cha Han, mẹ Han ngồi trên sô pha, mắt nhìn thẳng cô.

Y/n:...

Vì thế, năm phút sau.

Y/n ngậm túi sữa bò ngồi giữa sô pha mở máy tính ra, nhập số báo danh vào.

Ba người ngồi song song bên cạnh bàn trà, hai mắt đều gắt gao nhìn màn hình chằm chằm.

Y/n cảm thấy mình hiện tại chính là "Ngón tay không thể duỗi được", con chuột chậm chạp không thể ấn xuống được.

Đúng lúc này, bà Minji thay cô ấn xuống.

"Cành cạch" một tiếng, giao diện máy tính cắt mất, Y/n nhanh chóng nhắm mắt.

Cô nghe thấy cha mình đang cười.

"Y/n, tự con nhìn một cái." Ngữ điệu của Minji còn tính là vững vàng, nhưng lắng nghe thì có thể bắt được sự hưng phấn cố tình đè nặng.

[Yedam×Y/n](Chuyển Ver)Chờ ĐợiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ