22/03/2122 Hoàn thành xuất sắc robot sống tình cảm và hiểu chuyện. Được đặt tên là Ohm Pawat.
"Tiến sĩ Guay, có thật nó sẽ sống một cách tình cảm không?"
"Ta vẫn không biết chắc, dù gì cũng phải tìm cho cậu ta một chủ nhân. Đây chỉ là bản thử nghiệm nên vẫn còn sai sót, chúng ta không thể đưa ngay cho cô gái đã đặt trước đó được..."
"Vậy chúng ta phải làm sao? Cả thành phố này đa phần đều đã có robot của riêng mình"
"Mau liên hệ chỗ hệ thống kiểm tra xem cả thành phố này còn sót lại ai không?"
"Vâng vâng"
"Có rồi, đây là danh sách những người vẫn chưa sở hữu robot cho riêng mình"
Mở một loạt danh sách ra thì gồm có 5 người:
- Kiuyu (Nam)
- Reyw (Nam)
- Nanon (Nam)
- Juil (Nữ)
- Ley (Nữ)
Nhìn sơ qua lý lịch thì đa phần là không có đủ chi phí để sử dụng cho mình một con robot riêng. Nhưng trong số đó vẫn có một người chỉ muốn sống một mình mà không cần đến robot. Cậu ta là Nanon nhưng giới tính nam thì làm sao gửi cho cậu ấy thử nghiệm bản robot này đây?
Gửi cho những người khác thì sẽ làm khổ họ vì theo quy định trước đây muốn sở hữu một bản robot ở trong nhà thì phải đóng khoảng thuế, đối với người bình thường khá giả đủ sống thì đó là một khoản tiêu nhỏ nhưng đối với họ thì không đâu. Đánh liều một lần vậy.
"Cậu đóng gói bản robot này gửi đến địa chỉ của Nanon, nhớ kèm theo số điện thoại và tên của tôi. Còn thư gửi cảm ơn này cũng dán vào để thay lời tôi nói với cậu ấy"
"Vâng"
---
Một căn nhà nhỏ nằm gọn trong lòng thành phố, với thiết kế đơn giản, ngôi nhà này có chủ nhân tên là Nanon - sinh viên năm ba đại học kiến trúc thuộc trường top ở nơi đây. Với học lực khủng và sự sáng tạo đầy tài năng, cậu đã nhận được học bổng của rất nhiều trường ngõ ý muốn đầu tư cho nhân tài này.
Cả ngôi nhà này cũng là cậu thiết kế, tất cả nội thất trong đây đều là cậu lên kế hoạch và thực hiện.
Một buổi sáng nhẹ nhàng với chiếc bánh sandwich do chính mình chuẩn bị, cậu đang trầm ngâm vì bài tập nhóm của trường giao cho. Thở dài một cái nhét cả miếng to vào miệng, sau đó nằm ườn trên bàn học của mình.
"Chết tiệt! Chẳng có ý tưởng gì cho chủ đề này cả..."
Ting..tong...
Cậu ngồi dậy đưa mắt nhìn về phía cửa, cũng nhanh chóng đi ra mở nó.
Trước mặt cậu giờ đây là chiếc thùng bự chà bá, cậu há hốc mồm to mắt nhìn, xoay qua xoay lại để tìm người gửi. Suốt mấy tháng qua cậu có đặt gì đâu mà giao thùng hàng gì quá trời vậy? Cũng chẳng có con robot nào đứng ở đây đợi lấy tiền phí.
Quái lạ!?
Một mình cậu đẩy chiếc thùng vào nhà, bên trong đây chứa gì mà nặng thế?
BẠN ĐANG ĐỌC
[OhmNanon] Robot dạy cậu ấy cách yêu.
FanfictionVới xã hội ngày càng phát triển con người có khả năng cao sẽ bị mất việc một cách nhanh chóng, những robot được tạo ra nhằm mục đích phục vụ đời sống của con người nhưng thật sự thì nó có phục tùng được hết những thỏa mãn nhu cầu của người hay không...