Chương 1

555 26 2
                                    

"Cởi áo ra, cả áo ngực nữa!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phạm Phi Nhung đỏ bừng, đầu cúi xuống, ngón tay nắm chặt góc áo, thanh âm giống như muỗi kêu lắp bắp :

"Có thể, có thể không cởi không?"

Nguyễn Mạnh Quỳnh không nói lời nào, chỉ khoanh tay lạnh lùng nhìn cô, vẻ anh tuấn mà băng sương trên mặt như là vạn năm không thay đổi, dưới ánh mắt như vậy Phi Nhung rốt cục cũng đấu không lại, rụt đầu giống như con thỏ nhỏ, chậm rãi cởi áo lông, lại thoát áo len, cuối cùng cắn răng một cái cởi ra bra. Chỉ là cái đầu nhỏ vẫn cúi gằm xuống, nhìn kỹ thì thấy ngay cả bả vai cũng rụt lại một chỗ.

" Vén tóc lên!" Mạnh Quỳnh một bàn tay đặt trên vai của cô, cúi đầu nhìn bộ ngực của cô ra lệnh.

Phạm Phi Nhung không dám phản bác, cô không thể cũng không dám, chỉ có thể nghe lời đưa tay ra sau gỡ áo ngực tháo lỏng xuống, đem bộ ngực trắng noãn toàn bộ phơi bày trước mắt Nguyễn Mạnh Quỳnh. không biết là xấu hổ hay là lạnh, cả người có chút run rẩy.

Mạnh Quỳnh cũng không để ý, vươn tay phải trực tiếp chạm vào ngực trái của Phi Nhung, thuần thục xoa bóp, vuốt ve. Mặt Phi Nhung gần như như bị thiêu đốt, gương mặt như bông hoa gạo chớm nở, hồng hồng giống như có thể xuất huyết đến nơi.

"Đau không?" Mạnh Quỳnh cúi đầu hỏi, hai người thật sự rất gần, hơi thở nóng và ẩm ướt của hắn phun ở trước ngực cô, Phi Nhung cảm thấy đỉnh đầu mình bốc khói đến nơi, xấu hổ đến nỗi không thể phát ra tiếng nào, chỉ lắc lắc đầu.

"Ở đây thì sao?" Mạnh Quỳnh tay lại thay đổi vị trí, Phi Nhung mềm mại ở trong tay anh cơ hồ thay hình đổi dạng.

"Đau, đau...... nhẹ chút, nhẹ chút......" Phi Nhung lên tiếng thanh âm mềm nhẹ, cơ hồ làm cho Mạnh Quỳnh nhớ tới thơ ấu ngậm kẹo đường, thời điểm hòa tan ở trong miệng chính là ngọt như vậy, mềm mại không gì sánh bằng.

"Ừm? Nơi này đau?" Mạnh Quỳnh lại nhéo nhéo bộ ngực, khiến cho Phi Nhung nhỏ giọng nức nở

"Anh, anh đừng nhéo, thật sự đau quá......"

"Là nơi này đau phải không?"

"không phải, là anh nắm đau quá."

cô mỗi khi đến kì ngực liền sưng đau lợi hại, chỉ cần chạm vào là đau kinh khủng, huống chi bị anh dùng lực vuốt ve như vậy.

Hàng mày anh tuấn của Mạnh Quỳnh chau lại, gương mặt lạnh vốn là vạn năm không thay đổi càng thêm lạnh như băng, chẳng qua chỉ kiểm tra tay mà cũng chịu không nổi? cô gái này thật đúng là tiểu thư.

Anh hừ lạnh một tiếng đứng lên, từ trên cao nhìn xuống nhìn Phi Nhung

"Vậy có để cho tôi sờ hay không?"

Phi Nhung cắn môi không lên tiếng, hiển nhiên là đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt. Mạnh Quỳnh ánh mắt càng phát ra lạnh như băng, lại hỏi một câu :

"cô rốt cuộc có để cho tôi sờ hay không?" Hiển nhiên kiên nhẫn của anh đã sắp cạn kiệt.

Phi Nhung bị anh dọa sợ tới mức run rẩy, thanh âm cũng run lên

[MQPN] Cái Đồ Ngốc NàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ