2

290 34 6
                                    

Paris.

Trung tâm thành phố, thứ sáu ngày 13 năm 2016.

Sau khi xin phép ông bà Lemaitre, Juthe dẫn Porsche đến đăng kí làm vệ sĩ một ngày, nhưng gặp phải vài vấn đề. Hợp đồng này có thể sử dụng được nhiều lần, đồng nghĩa với việc nếu JL muốn gọi người thì bản hợp đồng sẽ ràng buộc cậu làm thêm vài lần. Cũng không quá khó khăn gì nhưng Porsche muốn tự do hơn.

"Hay mày khoan đã kí hợp đồng, tao có vài bộ trang phục vệ sĩ cũ. Mày đứng canh thôi chắc chẳng ai để ý."

"Nhưng lỡ có gì đó xảy ra thì sao? Em bị lộ việc chưa kí hợp đồng thì rắc rối lắm."

"Thôi thì kí đi, sau này nếu bọn họ muốn vệ sĩ thì tao cử người khác."

"Dạ, em kí đây."

Sân bay Paris-Le Bourget

Vegas cùng Korn và Gun đã đến Paris, đoàn vệ sĩ bên JL ra tiếp đón họ lên xe đến sẽ đi đến địa điểm hẹn. Nơi diễm lệ chỉ có trong tranh vẽ phủ đầy tuyết, cái rét buốt của trời đông càng khiến khung cảnh thêm thơ mộng hơn.

Có lẽ chuyến đi này sẽ rất tuyệt vời nếu anh đi cùng người mình thương, nhưng chưa bao giờ có ai thật lòng với anh.

Chớp mắt đã đến khách sạn, đi một chặng đường dài từ Thái Lan sang, Vegas có cảm giác thân thể căng cứng như đã hoạt động cả ngày trời rồi. Bác Korn thì bận việc gì đó nên đã tách ra đi riêng. Lại nhìn sang người cha anh luôn mong ước chạm tới, ông ấy không có ý định ở lại khách sạn, vậy thì anh cũng sẽ rời khỏi đây.

Lần thứ hai đến Paris mà sao bỏ phí thời gian để ở trong này được?

Khách sạn nằm cách quán bar kia vài căn nhà, nếu đi bộ thì tầm 2-3 phút đã tới. Vegas muốn dạo vài vòng quanh đây, nhiệt độ ngoài trời kèm với gió khiến hai má và chóp mũi anh đỏ ửng. Chiếc khăn choàng quanh cổ phần nào che chắn được cái lạnh nơi đất khách quê người.

Lần đầu tiên Vegas đến đây là trước lúc mẹ mất, anh cùng mẹ dạo chơi trên con đường tuyết này khi ấy bà còn rất trẻ. Từ khi có Macau, bà thường xuyên gợi nhắc anh về tháng ngày còn sống ở Pháp, khoảng thời gian đó mang lại cảm giác rất yên bình.

Anh lại nhớ đến mẹ nữa rồi.

Ở cuối con đường dẫn ra một bến cảng nhỏ, vừa định đi đến nơi có ghế đá đã phủ đầy tuyết thì có một chàng trai trạc tuổi vô tình trượt chân ngay trước mặt anh. Cú va chạm khiến tuyết hất lên anh khá nhiều. Vegas khẽ rít vài tiếng.

"Shia, ngày gì mà xui vậy chứ?"

Chàng trai vừa nằm trên tuyết đã chỉnh sửa trang phục xong, cậu nhìn tuyết bám trên người đối diện khẽ than thầm trong lòng. Đụng phải người giàu có rồi, làm sao đây? Cậu nhanh chóng đến giúp phủi tuyết ra nhưng Vegas từ chối.

"Tôi mới là người nói câu đó chứ!"

"Khoan đã, cậu hiểu câu tôi nói vừa nãy sao?"

Trong thời khắc ngớ người vì cậu bị anh ta phát hiện hiểu tiếng Thái, dường như cậu nhớ ra được vài thông tin. Đám mafia Thái hôm nay sẽ đến điểm hẹn, chắc chắn người này là một trong số đó. Porsche nên tránh đi thì hơn.

[VegasPorsche] - MagnificentNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ