Hey! Ngoan ngoãn làm công của ta đi!
Tác Giả :
Bao hi hãn hoa
Nguồn :
【
Amour
整理】
(Thanks ss Hermione12 vì đã share raw bộ này)
Thể Loại :
Ngọt, H, 1×1, HE
Tình Trạng Bản Gốc :
Hoàn
Tình trạng bản edit:
Hoàn
Giới thiệu của tác giả:
1. Kể lại quá trình tiến hoá từ nông dân chính hiệu thành phúc hắc ôn nhu công
2. Kể lại quá trình phúc hắc thụ bắt lấy rồi bẻ cong công
3. Cơ bản không có tình tiết ngược
4. Nhất định sẽ là HE
Mình làm bộ này hoàn toàn vì sở thích, mình cũng chưa hề xin phép tác giả nên mong các bạn đừng mang đi đâu khi chưa có sự cho phép của mình.
Lưu ý nho nhỏ là mình không biết gì về tiếng Tàu ngoài việc đếm từ 1 – 10
nên việc edit hoàn toàn nhờ vào QT ca ca cùng Google thúc thúc và nhiều từ điển khác. Nếu có gì sai sót thì mong các bạn báo lại cho mình để mình sửa chữa.
Cảm ơn vì đã đọc
Tiết tử:
Hừ
╭
[
╯╰
]
╮
, dám không làm công sao?! Anh nhất định sẽ phải chết, cho nên… Hắc hắc, thức thời một chút, ngoan ngoãn tới đây đi…
Chapter 1:
Jung bánh đậu lên thành
“Oa…” Đeo trên lưng một balo đã sờn không nhìn ra màu sắc ban đầu, một nam tử cao ráo xuống xe, nhìn từng dòng xe cộ đi lại trên đường, lại nhìn nhà cao tầng, mở to miệng, “Nơi này chính là Seoul về sau mình sẽ sống a, giống hệt như mẹ miêu tả!”
Giọng nói tràn ngập tiếng địa phương Gwangju khiến người đi đường tò mò nhìn cậu, “Ha ha…”, nam tử cao ráo không để ý, chất phác cười, gãi gãi đầu, sửa sang lại trang phục, đánh giá chung quanh, miệng không ngừng lầm bẩm, “Dì Young Hee bạn mẹ bảo sẽ tới, sao giờ vẫy không thấy đâu?”
“Này!” Cảm giác phía sau có người đập vào vai, nam tử xoay người lại. “A, cô là…”
Cậu hoàn toàn bị người trước mặt dọa, không nói đến đột nhiên gọi mình, trên tay còn cầm một tấm hình rất lớn che gần hết mặt. “Liệu có phải gặp biến thái không, nghe mẹ nói ở thành thị rất nhiều phụ nữ như vậy, chẳng lẽ mình đụng phải sao?” Nam tử bị ý nghĩ này hù dọa, chân bất giác lui lại phía sau, một bước, hai bước, ba bước, thấy mình càng ngày càng cách xa người kia, nam tử có chút hưng phấn, định quay đầu chạy thì một sức mạnh rất lớn lôi cậu lại. “Cô, cô…” Nam tử nhìn cánh tay kéo mình không buông, trong lòng nghĩ, “Làm thế nào để đối phó giờ đây”, khóc không ra nước mắt.